shē zhà
shē qiú
shē dàng
shē báo
shē yì
shē nüè
shē háo
shē yù
shē huá
shē tán
shē yín
shē xiǎng
shē zòng
shē tài
shē bǐ
shē wàng
shē mí
shē yuàn
shē jiàn
shē jìng
shē ào
shē mí
shē yì
shē ruì
shē tài
shē dàng
shē shàng
shē guǎng
shē chǐ
shē tài
shē zhē
shē tài
shē mí
shē yù
shē fàng
shē fèi
shē yì
juān háo
cūn háo
shǐ háo
yī háo
jiāo háo
xián háo
jiǔ háo
mín háo
zhèn háo
bù háo
cū háo
yīng háo
kuā háo
quán háo
sā háo
qún háo
zhǒng háo
cū háo
zhì háo
guì háo
yì háo
cū háo
míng háo
láng háo
èr háo
bái háo
xiān háo
qún háo
wén háo
qiú háo
jù háo
qiú háo
jùn háo
zōng háo
chù háo
qiū háo
bào háo
dà háo
shē háo
fù háo
qiáng háo
bīn háo
kuáng háo
rén háo
fēng háo
shì háo
zuì háo
jīn háo
xiōng háo
shī háo
bīn háo
rú háo
tǔ háo
zì háo
xióng háo
jùn háo
biān háo
sù háo
róu háo
gāng háo
fēng háo
jiān háo
héng háo
lí háo
⒈ 奢侈阔绰。
引《宋书·刘穆之传》:“﹝穆之﹞性奢豪,食必方丈,旦輒为十人饌。”
唐李翱《送冯定序》:“其风侈丽奢豪,羇人易留。”
元郑廷玉《忍字记》第一折:“则为我平日间省钱俭用,到如今纔得这富贵奢豪。”
⒉ 富丽。
引闻一多《忆菊》诗:“大似牡丹的菊王到底奢豪些,他的枣红色的瓣儿,铠甲似的,张张都装上银白的里子了。”
奢shē(1)(形)奢侈:穷~极欲。(2)(形)过分的:~望。
豪读音:háo豪háo(1)(名)具有杰出才能的人:英~|文~。(2)(形)气魄大;直爽痛快;没有拘束的:~放|~爽|~迈|~言壮语|~雨(大雨)。(3)(形)强横:~强|~门|巧取~夺。