jiān tú
jiān yán
jiān dú
jiān sù
jiān gù
jiān dù
jiān shuō
jiān dào
jiān lǜ
jiān wěi
jiān jié
jiān yán
jiān yá
jiān zāng
jiān quán
jiān guǐ
jiān chán
jiān wàng
jiān zhàn
jiān xīn
jiān jiǎo
jiān bì
jiān lù
jiān fū
jiān shù
jiān dié
jiān mín
jiān lì
jiān xíng
jiān tōu
jiān wéi
jiān shù
jiān guǐ
jiān tōng
jiān wǎng
jiān mèi
jiān duān
jiān lán
jiān guài
jiān shuò
jiān qiǎo
jiān guǐ
jiān nì
jiān nì
jiān qín
jiān wěi
jiān xìn
jiān fēi
jiān jué
jiān kè
jiān háo
jiān xiào
jiān zhù
jiān běn
jiān xìng
jiān xié
jiān nìng
jiān diāo
jiān huá
jiān mén
jiān zhà
jiān qián
jiān lì
jiān è
jiān bào
jiān jiàn
jiān chāng
jiān é
jiān duò
jiān luàn
jiān xiàng
jiān jì
jiān shāng
jiān wéi
jiān shēng
jiān fǎ
jiān piàn
jiān qíng
jiān xiǎn
jiān wū
jiān wū
jiān zhuàng
jiān dǎn
jiān dǎng
jiān huá
jiān yú
jiān é
jiān sī
jiān zǐ
jiān wǎng
jiān méng
jiān wēi
jiān chán
jiān móu
jiān yín
jiān xiān
jiān niè
jiān xiá
jiān bì
jiān niè
jiān yù
jiān sè
jiān dào
jiān kuài
jiān tài
jiān fú
jiān guān
jiān chén
jiān qī
jiān xiǎo
jiān fù
jiān xié
jiān yóu
jiān yǐn
jiān huí
jiān chǎn
jiān zéi
jiān fàn
jiān dù
jiān xióng
jiān qiáng
jiān péng
jiān xìn
jiān zāng
jiān wéi
jiān huì
jiān qiáng
jiān xiōng
jiān rén
jiān xiá
jiān wán
jiān rén
jiān wéi
jiān jiān
jiān shì
jiān xì
jiān tè
jiān zhào
jiān tān
jiān biàn
jiān xū
jiān shì
jiān fēng
jiān mìng
jiān jiù
jiān jiǎo
héng háo
yī háo
dà háo
xiān háo
fēng háo
cūn háo
qiú háo
zì háo
bīn háo
xiōng háo
tǔ háo
sā háo
lí háo
wén háo
rén háo
yì háo
kuā háo
shī háo
sù háo
qún háo
quán háo
zōng háo
zuì háo
juān háo
bù háo
cū háo
jùn háo
xióng háo
jù háo
èr háo
mín háo
rú háo
xián háo
bái háo
fù háo
jiān háo
cū háo
zhì háo
zhǒng háo
chù háo
qún háo
láng háo
jiāo háo
qiáng háo
gāng háo
zhèn háo
shē háo
bīn háo
shì háo
guì háo
jiǔ háo
qiū háo
qiú háo
kuáng háo
biān háo
yīng háo
shǐ háo
jùn háo
míng háo
jīn háo
bào háo
cū háo
fēng háo
róu háo
⒈ 亦作“姧豪”。亦作“奸豪”。指地方上有势力而横行不法之人。
引《魏书·朱提王悦传》:“初, 姚兴之赎狄伯支,悦送之,路由雁门,悦因背诱姦豪,以取其意。”
唐王勃《梓州郪县兜率寺浮图碑》:“浹辰而风化大行,踰月而姧豪屏气。”
唐白居易《薛中丞》诗:“奸豪与佞巧,非不憎且惧。”
宋叶适《潼川府修城记》:“然民离於兵久而膂力积销弱,地离於兵久而预防益简薄,及姦豪窥度,则不足支仓猝有事之用。”
明沉德符《野获编·科场·嘉靖三丑状元》:“里中奸豪因百端窘辱之, 应期不能堪,遂自縊死。”
奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。
豪读音:háo豪háo(1)(名)具有杰出才能的人:英~|文~。(2)(形)气魄大;直爽痛快;没有拘束的:~放|~爽|~迈|~言壮语|~雨(大雨)。(3)(形)强横:~强|~门|巧取~夺。