fèn jí
fèn fā
fèn tāo
fèn mèn
fèn shèng
fèn xùn
fèn kuì
fèn nǎo
fèn yuān
fèn fèn
fèn yùn
fèn tàn
fèn duì
fèn huǒ
fèn jí
fèn wáng
fèn xīn
fèn kuì
fèn jǔ
fèn yì
fèn yì
fèn mǎn
fèn lì
fèn hàn
fèn kuì
fèn liè
fèn fèn
fèn gé
fèn rán
fèn jué
fèn chǐ
fèn nù
fèn yù
fèn xīng
fèn fěi
fèn huì
fèn mèn
fèn kǎi
fèn zhà
fèn yì
fèn bīng
fèn qì
fèn tòng
fèn shì
fèn yì
fèn kuì
fèn dú
fèn yíng
fèn yǒng
fèn báo
fèn jī
fèn yǒng
fèn hèn
fèn qiē
fèn jī
fèn wǎn
fèn zhēng
fèn fú
fèn jié
fèn qǐ
fèn yuàn
fèn kài
qín jí
jǐn jí
sù jí
chán jí
fèn jí
gù jí
cí jí
lěi jí
lóng jí
è jí
wò jí
máo jí
àn jí
jié jí
xú jí
yè jí
kuài jí
cháng jí
zǎng jí
zhà jí
xiāng jí
piāo jí
yāo jí
chuāng jí
kē jí
zhài jí
yīng jí
diào jí
bào jí
yáng jí
léi jí
jiù jí
huì jí
liù jí
mín jí
yù jí
xīn jí
yè jí
bìng jí
láng jí
zhěng jí
sù jí
yē jí
kuáng jí
yuàn jí
wēn jí
rè jí
shěn jí
yīn jí
tiān jí
shì jí
chóu jí
chèn jí
něi jí
fú jí
xùn jí
wěn jí
fù jí
pín jí
dān jí
juān jí
jì jí
mò jí
tuō jí
huò jí
xùn jí
qiè jí
jùn jí
gòu jí
dǔ jí
mào jí
yíng jí
shǒu jí
lì jí
piāo jí
héng jí
guó jí
rǎn jí
fā jí
jǐng jí
hǒu jí
huǐ jí
qiáo jí
gù jí
yōu jí
piāo jí
cán jí
jiàn jí
huàn jí
huì jí
xiè jí
hù jí
zhòng jí
qiè jí
fèn jí
xuàn jí
qù jí
xié jí
yǐn jí
bèi jí
fèi jí
chōu jí
zāo jí
ruò jí
shì jí
jiù jí
kē jí
nüè jí
qiāo jí
yù jí
dù jí
wèn jí
gǔ jí
jìn jí
yáng jí
kuài jí
xiāo jí
chí jí
chóu jí
zhì jí
jí jí
bào jí
diān jí
yǎng jí
huì jí
fēng jí
gào jí
qiān jí
xíng jí
fù jí
tuō jí
shì jí
zhēn jí
yū jí
yí jí
fèi jí
gū jí
piāo jí
xián jí
lǎo jí
fú jí
mù jí
qì jí
zhì jí
jiù jí
wěi jí
chēng jí
shū jí
zēng jí
zuàn jí
lì ji
chǎn jí
cù jí
yǐn jí
xián jí
yīn jí
yú jí
liáo jí
xuè jí
zǔ jí
wán jí
tóng jí
jiǎ jí
lì jí
jī jí
chóu jí
dùn jí
biāo jí
wèi jí
wēi jí
qì jí
hàn jí
diān jí
cán jí
fèn jí
biàn jí
zhěn jí
chú jí
zhěn jí
pǐ jí
yǎn jí
shān jí
lì jí
qīng jí
sù jí
gù jí
qǐn jí
hán jí
yí jí
jī jí
qí jí
pǐ jí
jié jí
lòu jí
bī jí
dān jí
zhòng jí
xū jí
tòng jí
gǎn jí
bǎi jí
kuān jí
chuán jí
qǐ jí
shí jí
qióng jí
qián jí
piān jí
kè jí
mǐn jí
kǔ jí
chán jí
bì jí
⒈ 亦作“愤嫉”。
⒉ 愤怒憎恶。
引《后汉书·党锢传序》:“膺愈怀愤疾,竟案杀之。”
《新五代史·伶官传序》:“是时,诸伶人出入宫掖,侮弄縉绅,羣臣愤嫉,莫敢出气。”
章炳麟《五无论》:“夫窃钩者诛,窃国者为诸侯,此庄生所为愤嫉。”
⒊ 谓气愤不平。
引宋苏轼《代吕大防乞录用吕诲子孙札子》:“﹝吕诲﹞虽处散地,未尝一日有忘朝廷之意。忧伤愤疾,以致殞没。”
愤fèn(动)因为不满意而感情激动;发怒:~然|~愤|~激。
疾读音:jí疾jí(1)(名)疾病:积劳成~。(2)(名)痛苦:~苦。(3)(动)痛恨:~恶如仇。疾jí(形)急速;猛烈:~风|~驰|~走|大声~呼。