fěng wán
fěng niàn
fěng xiào
fěng zàn
fěng shū
fěng shù
fěng lì
fěng fěng
fěng tuō
fěng yù
fěng zhòu
fěng gào
fěng zhòu
fěng dòng
fěng jiè
fěng cháo
fěng yù
fěng shuō
fěng shì
fěng wù
fěng lì
fěng xí
fěng xí
fěng cǎi
fěng tuō
fěng yì
fěng lùn
fěng dào
fěng cí
fěng yì
fěng qiē
fěng sòng
fěng yǒng
fěng zhòu
fěng shuō
fěng miǎn
fěng zhào
fěng shù
fěng yuàn
fěng yì
fěng xié
fěng cì
fěng quàn
fěng jiě
fěng jiàn
fěng lìng
fěng shì
fěng jīng
fěng chí
fěng wán
fěng chuán
fěng wèi
fěng yù
fěng shàn
fěng zhǐ
fěng jiū
fěng zhí
fěng jī
fěng bài
fěng xīng
fěng dú
zhòu sòng
cū sòng
wén sòng
àn sòng
hēi sòng
ěr sòng
luò sòng
zhǎn sòng
kǒu sòng
kè sòng
bèi sòng
jì sòng
mò sòng
fàn sòng
chéng sòng
huì sòng
cū sòng
yín sòng
kè sòng
ān sòng
zuò sòng
ōu sòng
fén sòng
fù sòng
zhuī sòng
luò sòng
chuán sòng
ò sòng
lǐ sòng
fěng sòng
guāng sòng
chàng sòng
láng sòng
àn sòng
jiǎng sòng
chēng sòng
chí sòng
shú sòng
jǔ sòng
bàng sòng
fù sòng
chāng sòng
gē sòng
niàn song
chì sòng
xí sòng
xián sòng
jì sòng
wán sòng
fěng sòng
xún sòng
pī sòng
zhù sòng
bèi sòng
xián sòng
xué sòng
dú sòng
gē sòng
gào song
shí sòng
lǎng sòng
⒈ 背诵。
引《周礼·春官·瞽蒙》:“讽诵诗,世奠繫。”
郑玄注:“讽诵诗,谓闇读之不依咏也。”
《汉书·艺文志》:“孔子纯取周诗,上采殷,下取鲁,凡三百五篇。遭秦而全者,以其讽诵,不独在竹帛故也。”
《南史·文学传·任孝恭》:“精力勤学,家贫无书,常崎嶇从人假借,每读一遍,讽诵略无所遗。”
章炳麟《国故论衡·文学总略》:“古之言文章者,不专在竹帛讽诵之间。”
⒉ 朗读;诵读。
引北齐颜之推《颜氏家训·勉学》:“﹝田鹏鸞﹞年十四五,初为閽寺,便知好学,怀袖握书,晓夕讽诵。”
明海瑞《兴革条例·礼属》:“讽之读书者,非但开其知觉而已,亦所以沉潜反覆而存其心,抑扬讽诵以宣其志也。”
鲁迅《书信集·致陶亢德》:“大札与《人间世》两本,顷同时拜领,讽诵一过,诚令人有萧然出尘之想。”
背诵而熟记之。
讽fěng(1)(动)用含蓄的话指责或劝告。(2)(动)〈书〉诵读。
诵读音:sòng诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。