fū·yǎn
fū zàn
fū yú
fū jì
fū cháo
fū shè
fū tiān
fū yú
fū jù
fū guāng
fū xī
fū shù
fū fēn
fū tiáo
fū zòu
fū xún
fū bù
fū zhāng
fū tiē
fū jiào
fū wán
fū hé
fū qiú
fū chàng
fū ruí
fū duì
fū róng
fū pī
fū xiǎn
fū shuō
fū yǔ
fū zǎo
fū guǎng
fū xuān
fū xiù
fū tóng
fū chén
fū yú
fū zhèn
fū xùn
fū hóng
fū lún
fū shì
fū shī
fū wén
fū zhèng
fū yù
fū zī
fū yáng
fū qiǎn
fū huá
fū fěn
fū shū
fū yú
fū lù
fū yòu
fū fū
fū rèn
fū yǎn
fū yīng
fū yì
fū fēn
fū rèn
fū shuāng
fū liào
fū qià
fū zhì
fū chóng
fū xīng
fū shí
fū nà
fū miào
fū huà
fū shè
fū wén
fū ruǐ
fū xiě
fū zhǎn
fū yú
fū yí
fū gào
fū zhēn
fū fēn
xián chàng
sōng chàng
cài chàng
píng chàng
yí chàng
shū chàng
yè chàng
wǎn chàng
xīn chàng
fēng chàng
tiáo chàng
shū chàng
pǔ chàng
xié chàng
chōng chàng
xū chàng
páng chàng
qīng chàng
biàn chàng
shū chàng
gǔ chàng
liè chàng
kāi chàng
jìng chàng
qīng chàng
huō chàng
táo chàng
róng chàng
shēn chàng
cāo chàng
qǔ chàng
sì chàng
dí chàng
fā chàng
liú chàng
lǎng chàng
xiū chàng
jiāo chàng
hān chàng
yuǎn chàng
xiǎo chàng
gāo chàng
guàn chàng
yuàn chàng
hán chàng
míng chàng
bó chàng
tián chàng
qián chàng
jiǎn chàng
qíng chàng
sàn chàng
mù chàng
yí chàng
kuān chàng
huān chàng
dàn chàng
gǎn chàng
hóng chàng
fū chàng
hé chàng
hóng chàng
jiū chàng
zhǐ chàng
shùn chàng
qià chàng
tiáo chàng
shuǎng chàng
tōng chàng
gāi chàng
xuān chàng
kuài chàng
xiáng chàng
⒈ 铺叙而加以发挥。
引《书序》:“约文申义,敷畅厥旨,庶几有补於将来。”
⒉ 谓广为传播。
引《旧唐书·礼仪志三》:“四海会同,五典敷畅,岁云嘉熟,人用大和。”
亦谓畅达。 《檮杌闲评》第二一回:“郭侍郎走近御案,先讲《易经》復卦,辞理敷畅,解説明晰。”
铺叙而加以发挥。
敷fū(1)(动)搽上;涂上:~粉|~药。(2)(动)铺开;摆开:~设。(3)(动)够;足:入不~出。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。