xiǎo xìn
xiǎo zhī
xiǎo gào
xiǎo jiàn
xiǎo líng
xiǎo huì
xiǎo dòng
xiǎo ān
xiǎo yù
xiǎo chàng
xiǎo fēng
xiǎo guāng
xiǎo shēng
xiǎo chán
xiǎo hé
xiǎo chá
xiǎo rán
xiǎo líng
xiǎo xī
xiǎo yuè
xiǎo qì
xiǎo zhǐ
xiǎo shí
xiǎo jiǎo
xiǎo yè
xiǎo wù
xiǎo yùn
xiǎo rì
xiǎo zì
xiǎo hūn
xiǎo pì
xiǎo pò
xiǎo xī
xiǎo huì
xiǎo chàng
xiǎo wěi
xiǎo bái
xiǎo zhōng
xiǎo huì
xiǎo yáng
xiǎo wèi
xiǎo tūn
xiǎo shù
xiǎo fā
xiǎo shé
xiǎo dá
xiǎo lòu
xiǎo shuō
xiǎo rén
xiǎo de
xiǎo yǔ
xiǎo xí
xiǎo bū
xiǎo huì
xiǎo tiān
xiǎo sè
xiǎo yù
xiǎo mèng
xiǎo shì
xiǎo gǔ
xiǎo jī
xiǎo chàng
xiǎo jiě
xiǎo shú
xiǎo huò
xiǎo míng
xiǎo chàng
sì chàng
hóng chàng
lǎng chàng
huō chàng
tōng chàng
yuàn chàng
píng chàng
tián chàng
yí chàng
qīng chàng
qià chàng
shū chàng
kāi chàng
shēn chàng
sàn chàng
dí chàng
liú chàng
xiáng chàng
táo chàng
jiǎn chàng
bó chàng
yè chàng
hóng chàng
fēng chàng
cāo chàng
míng chàng
qíng chàng
chōng chàng
biàn chàng
yí chàng
jìng chàng
gǔ chàng
mù chàng
páng chàng
cài chàng
xū chàng
pǔ chàng
wǎn chàng
qīng chàng
guàn chàng
shùn chàng
sōng chàng
shuǎng chàng
xián chàng
yuǎn chàng
kuài chàng
róng chàng
xīn chàng
hán chàng
hé chàng
qián chàng
fā chàng
hān chàng
zhǐ chàng
tiáo chàng
xuān chàng
xiū chàng
huān chàng
dàn chàng
xié chàng
jiāo chàng
liè chàng
shū chàng
gǎn chàng
qǔ chàng
shū chàng
gāo chàng
jiū chàng
gāi chàng
kuān chàng
tiáo chàng
fū chàng
晓畅xiǎochàng
(1) 明瞭通达
例晓畅军事。——诸葛亮《出师表》英know⒈ 谙熟;精通。
引三国蜀诸葛亮《前出师表》:“将军向宠,性行淑均,晓畅军事。”
唐陆贽《贞元九年冬至大礼大赦制》:“或精习律令,晓畅法理。”
《明史·赵彦传》:“彦有筹略,晓畅兵事。”
梁启超《变法通议·学校总论》:“今之习於地图,晓畅军事,才任偏裨者,几何人矣!”
⒉ 痛快地诉说。
引《天雨花》第十五回:“与其死在深宫,不能表白,不若对众文武百官,明白晓畅一番。”
⒊ 犹流畅。
引郑振铎《桂公塘》十三:“天祥高高兴兴的手不停挥的把所有的札帖,一封封的写毕……写得是那末恳切,那末周至,那末沉痛,那末明白晓畅。”
朱自清《抗战与诗》:“抗战以来的诗,注重明白晓畅。”
陈毅《冬夜杂咏·吾读》:“吾读乐天诗,晓畅有深意。”
明白、了解得很透澈。
晓(1)(名)天刚亮的时候:拂~|破~|~雾。(2)(动)知道:~得|通~|家喻户~。(3)(动)使人知道:揭~|~之以理。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。