hān chūn
hān shāng
hān yín
hān bǎo
hān xiè
hān yuè
hān zú
hān qǐn
hān xǔ
hān jiào
hān pú
hān zhàn
hān yàn
hān qià
hān shěn
hān tuó
hān dàng
hān biān
hān shuì
hān luàn
hān dòu
hān chàng
hān yù
hān tài
hān tián
hān mèng
hān yǐn
hān hóng
hān mián
hān shǎng
hān miǎn
hān hū
hān hān
hān shì
hān sè
hān chén
hān áo
hān lè
hān wò
hān duì
hān rán
hān huān
hān gē
hān shì
hān zì
hān náo
hān xiào
hān yóu
hān xǔ
hān jiǔ
hān zǐ
hān xuè
hān xūn
hān huàn
hān sì
hān xiá
hān fàng
hān zòng
hān yàn
hān ōu
hān chàng
hān áo
hān xīng
hān shì
hān yàn
hān zuì
hān xī
kuān chàng
kuài chàng
tiáo chàng
fū chàng
hān chàng
hóng chàng
yuàn chàng
gǎn chàng
shēn chàng
jìng chàng
guàn chàng
pǔ chàng
píng chàng
xiǎo chàng
jiǎn chàng
dàn chàng
liú chàng
sōng chàng
wǎn chàng
hé chàng
bó chàng
shū chàng
yí chàng
shū chàng
chōng chàng
shùn chàng
xié chàng
hóng chàng
lǎng chàng
kāi chàng
fā chàng
qíng chàng
cāo chàng
hán chàng
xū chàng
xuān chàng
shuǎng chàng
cài chàng
jiū chàng
yè chàng
gāi chàng
qián chàng
shū chàng
yí chàng
sì chàng
yuǎn chàng
xián chàng
biàn chàng
tōng chàng
táo chàng
zhǐ chàng
xīn chàng
huō chàng
xiū chàng
tiáo chàng
xiáng chàng
qīng chàng
róng chàng
huān chàng
tián chàng
jiāo chàng
qīng chàng
gāo chàng
qǔ chàng
sàn chàng
gǔ chàng
qià chàng
míng chàng
dí chàng
fēng chàng
mù chàng
páng chàng
liè chàng
酣畅hānchàng
(1) 饮酒尽意
英merry and lively (with drinking)(2)畅快
例酣畅的笔墨英with ease and verve⒈ 畅饮。
引南朝宋刘义庆《世说新语·任诞》:“阮宣子常步行,以百钱挂杖头,至酒店,便独酣畅。”
《资治通鉴·隋文帝开皇二十年》:“述请约,盛陈器玩,与之酣畅。”
《二刻拍案惊奇》卷二七:“此番所得,倒有百金, 张相尽付之酒家,供了好些时酣畅。”
⒉ 畅快;舒适。
引唐白居易《效陶潜体诗》之四:“一酌发好容,再酌开愁眉;连延四五酌,酣畅入四肢。”
《西湖佳话·白堤政迹》:“正饮到酣畅之际,忽元微之差人来,寄书问候。”
沙汀《记贺龙》二四:“他是笑得那样酣畅,以至于呛咳起来了。”
⒊ 感情饱满,表达尽意。
引鲁迅《中国小说史略》第十九篇:“然笔锋恣横酣畅,似尤胜《金瓶梅》。”
郭沫若《奴隶制时代·<侈靡篇>的研究》:“春风化雨这个辞所包含的诗意,和这儿的‘秋云’、‘夏云’、‘皓月’、‘流水’的譬喻比起来,便显示得没有那么酣畅。”
冯骥才《雕花烟斗》:“在这里,可以见到世纪前青铜器上怪异的人形,‘彩陶文化’所特有的酣畅而单纯的花纹。”
畅饮。
酣hān(形)饮酒尽兴;泛指尽兴、畅快等:~饮|~歌。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。