gāi xiǎo
gāi fù
gāi jiū
gāi dòng
gāi bó
gāi jǔ
gāi guǎn
gāi chàng
gāi qià
gāi chéng
gāi yǔn
gāi yòu
gāi biàn
gāi sǐ
gāi fáng
gāi jiān
gāi zǎi
gāi yàn
gāi qiē
gāi shì
gāi zōng
gāi zhèng
gāi guàn
gāi guǎng
gāi qiàn
gāi mì
gāi zāng
gāi dā
gāi míng
gāi suì
gāi hé
gāi fǔ
gāi bō
gāi shàn
gāi tú
gāi gāi
gāi tiān
gāi tōng
gāi hào
gāi biàn
gāi shì
gāi shè
gāi dāng
gāi fàng
gāi xiáng
gāi hé
gāi xī
gāi shēn
gāi dá
gāi zhuāng
gāi jiā
gāi mào
gāi lǐ
gāi yìng
gāi zhàng
gāi bān
gāi miàn
gāi liàn
gāi jìn
gāi mǐn
gāi zháo
gāi pài
gāi lǎn
gāi zǒng
gāi jí
gāi bèi
gāi shǒu
gāi diǎn
gāi yān
gāi wāi
gāi shè
gāi biàn
gāi jiàn
gāi kuò
gāi luó
kuān chàng
dí chàng
jiǎn chàng
dàn chàng
bó chàng
gǔ chàng
biàn chàng
qià chàng
xiáng chàng
hān chàng
huō chàng
tián chàng
páng chàng
gāo chàng
xié chàng
táo chàng
yuǎn chàng
xū chàng
shùn chàng
hé chàng
liè chàng
lǎng chàng
tiáo chàng
sōng chàng
pǔ chàng
fū chàng
cài chàng
chōng chàng
jìng chàng
xiū chàng
qǔ chàng
shū chàng
gǎn chàng
liú chàng
yuàn chàng
yè chàng
shū chàng
hóng chàng
shū chàng
jiāo chàng
tiáo chàng
qīng chàng
yí chàng
mù chàng
róng chàng
shuǎng chàng
kāi chàng
fēng chàng
tōng chàng
guàn chàng
gāi chàng
cāo chàng
píng chàng
xīn chàng
sì chàng
shēn chàng
xiǎo chàng
sàn chàng
jiū chàng
kuài chàng
wǎn chàng
qíng chàng
zhǐ chàng
yí chàng
hán chàng
qīng chàng
huān chàng
xuān chàng
míng chàng
xián chàng
hóng chàng
qián chàng
fā chàng
⒈ 周密畅达。
引《法苑珠林》卷十八引南朝齐王琰《冥祥记》:“宋释慧严,京师东安寺僧也,理思该畅,见器道俗。”
该gāi(1)基本义:(动)应当:(动)应当(2)应当是;应当(由…来做):这一回~我了吧?|这个工作~老张来担任。注意有时带“着”(·zhe):这一回~我了吧?|这个工作~老张来担任。注意有时带“着”(·zhe)(3)理应如此:活~|~!谁叫他淘气来着。(4)表示根据情理或经验推测必然的或可能的结果:天一凉;就~加衣服了。|再不浇花;花都~蔫了。注意用在感叹句中兼有加强语气的作用;如:天一凉;就~加衣服了。|再不浇花;花都~蔫了。注意用在感叹句中兼有加强语气的作用;如(5)欠:~账|我~他两块钱。(6)指示词;指上文说过的人或事物(多用于公文):~员|~地。(7)同“赅”:~博(渊博)。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。