tián jiǎn
tián yǎng
tián xī
tián cuì
tián hū
tián mò
tián dàn
tián yí
tián huō
tián jiǔ
tián lán
tián yǎ
tián ér
tián yù
tián duò
tián jì
tián yì
tián jìng
tián dàn
tián xū
tián dàn
tián shì
tián mù
tián chàng
tián bēi
tián rú
tián chōng
tián bō
tián mò
tián mǐn
tián lè
tián hé
tián dàng
tián dàn
tián rán
tián yú
tián ān
tián mì
tián kuàng
hóng chàng
qīng chàng
xū chàng
yí chàng
shū chàng
yè chàng
kāi chàng
róng chàng
cāo chàng
jiǎn chàng
lǎng chàng
shuǎng chàng
hóng chàng
tián chàng
dí chàng
táo chàng
xiǎo chàng
tōng chàng
fā chàng
yuǎn chàng
sōng chàng
jiāo chàng
qián chàng
fū chàng
xīn chàng
xiū chàng
yí chàng
hán chàng
cài chàng
liè chàng
shēn chàng
píng chàng
gāo chàng
zhǐ chàng
chōng chàng
sàn chàng
bó chàng
shū chàng
dàn chàng
mù chàng
shùn chàng
jìng chàng
xié chàng
huān chàng
huō chàng
qǔ chàng
qīng chàng
guàn chàng
qià chàng
páng chàng
míng chàng
pǔ chàng
kuài chàng
xiáng chàng
hān chàng
gǎn chàng
yuàn chàng
wǎn chàng
hé chàng
kuān chàng
jiū chàng
xuān chàng
gǔ chàng
biàn chàng
xián chàng
qíng chàng
liú chàng
fēng chàng
tiáo chàng
shū chàng
sì chàng
gāi chàng
tiáo chàng
⒈ 恬静豁达。
引汉陆贾《新语·怀虑》:“故气感之符,清洁明光;情素之表,恬畅和良。”
《世说新语·德行》“王丞相往看之” 刘孝标注引《丞相别传》:“导少知名,家世贫约,恬畅乐道,未尝以风尘经怀也。”
《资治通鉴·晋简文帝咸安元年》:“虽神识恬畅,然无济世大略, 谢安以为惠帝之流,但清谈差胜耳。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。