róng jiě
róng hún
róng tài
róng gěng
róng róng
róng yuǎn
róng rù
róng qiū
róng zūn
róng hùn
róng juàn
róng nuǎn
róng huì
róng chàng
róng guāng
róng jiā
róng wò
róng shì
róng yè
róng yì
róng chè
róng guàn
róng lǎng
róng huì
róng róng
róng chàng
róng hé
róng liú
róng xiǎn
róng dá
róng jīng
róng huà
róng zì
róng hé
róng liàn
róng zī
róng míng
róng yí
róng tài
róng táo
róng diào
róng tōng
róng yì
róng jié
róng fēng
róng xiè
róng qià
hóng chàng
dí chàng
hān chàng
huō chàng
xuān chàng
míng chàng
zhǐ chàng
biàn chàng
cài chàng
shū chàng
sàn chàng
mù chàng
xián chàng
shū chàng
yuàn chàng
kuān chàng
qǔ chàng
róng chàng
huān chàng
hán chàng
xié chàng
shēn chàng
xiáng chàng
gāo chàng
wǎn chàng
xū chàng
qià chàng
kuài chàng
yí chàng
yè chàng
gǎn chàng
yuǎn chàng
gǔ chàng
qíng chàng
hé chàng
jiū chàng
sōng chàng
píng chàng
shuǎng chàng
guàn chàng
kāi chàng
qián chàng
tōng chàng
xiǎo chàng
cāo chàng
chōng chàng
jiǎn chàng
lǎng chàng
tiáo chàng
xīn chàng
sì chàng
shùn chàng
dàn chàng
fā chàng
fū chàng
hóng chàng
qīng chàng
gāi chàng
yí chàng
tiáo chàng
shū chàng
tián chàng
qīng chàng
páng chàng
xiū chàng
jiāo chàng
liú chàng
fēng chàng
liè chàng
jìng chàng
bó chàng
pǔ chàng
táo chàng
⒈ 明白通畅。
引《世说新语·德行》“谢太傅絶重褚公” 刘孝标注引《文字志》:“安弘粹通远,温雅融畅。”
一本作“融畼”。 宋黄庭坚《答曹苟龙书》:“读书勿求多,唯要贯穿,使义理融畅,则下笔时不寒吃也。”
明唐顺之《答喻吴皋御史》:“赋篇伟丽,但摹拟选赋太似,而真意或稍不融畅耳。”
⒉ 暖和舒畅。
引宋赵时庚《金漳兰谱·天地爱养》:“夫春为青帝,回驭阳气,风和日暖,蛰雷一震而土脉融畅,万汇丛生。”
清袁枚《新齐谐·吹铜龙送枉死魂锅上有守饭童子》:“鬼无乐趣,每苦寒冷,必欲就人身傍,吸其生气,始得融畅。”
⒊ 恬适。
引宋王暐《道山清话》:“公与坐客各举两大白,公曰:‘説得通透后,令人心神融畅。’”
融róng(1)(动)融化:春雪易~。(2)(动)融合;调和:~洽|水乳交~。(3)(动)流通:金~。
畅读音:chàng畅chàng(1)(形)无阻碍;不停滞:~通|~达|~行无阻。(2)(形)通快;尽情:~谈|~所欲言。(3)姓。