dǎo qí
máo qí
jiàn qí
chí qí
yú qí
jiě qí
chéng qí
yòu qí
lián qí
dí qí
piào qí
gòu qí
dān qí
dōu qí
zhòng qí
bù qí
biāo qí
yuè qí
shěng qí
zuò qí
jīng qí
fēng qí
lóng qí
guō qí
wǎng qí
tuó qí
kǎi qí
hòu qí
yuán qí
cóng qí
tū qí
gōng qí
chūn qí
guān qí
dòu qí
yú qí
bǎi qí
hú qí
bái qí
rì qí
qiān qí
mǎ qí
zōu qí
wěi qí
yún qí
xiāo qí
gū qí
dié qí
luó qí
xiào qí
tiē qí
lán qí
zhēn qí
piào qí
tí qí
hú qí
liáng qí
liè qí
xiāng qí
yì qí
lián qí
chāo qí
chē qí
shēng qí
xiāo qí
xuān qí
shè qí
tí qí
tiě qí
fēi qí
xióng qí
qīng qí
ruì qí
zhuī qí
shuò qí
kuà qí
yuán qí
fú qí
dié qí
wǔ qí
mù qí
bào qí
zī qí
chóu qí
hòu qí
shàn qí
yǔ qí
zhàn qí
jùn qí
jí qí
xíng qí
páng qí
guǎng qí
tún qí
yóu qí
biān qí
luó qí
chǎn qí
chuán qí
ní qí
yóu qí
jiǎ qí
hè qí
hǔ qí
huàn qí
⒈ 持弓弩的骑兵。
引《史记·张释之冯唐列传》:“委任而责成功,故李牧乃得尽其智能,遣选车千三百乘,彀骑万三千,百金之士十万。”
司马贞索隐引如淳曰:“彀骑,张弓之骑也。”
南朝宋颜延之《赭白马赋》:“飞輶轩以戒道,环彀骑而清路。”
《新唐书·权万纪传》:“祐遣弘亮驰彀骑追击,斩首,殊支体,技圊中。”
⒉ 指骑射。
引明田艺蘅《留青日札·非武备》:“未必学校民家子无深解弢鈐,素闲彀骑,不能为名将者也,顾作养任用之术何如耳。”
1.把弓张满。
2.圈套;牢笼:入~。
3.通“够”。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。