dí qí
dòu qí
chāo qí
fú qí
chē qí
yóu qí
hè qí
yóu qí
xiāo qí
mǎ qí
chéng qí
ní qí
wěi qí
zuò qí
zōu qí
yún qí
shēng qí
qīng qí
bù qí
xuān qí
bào qí
hòu qí
luó qí
máo qí
xiào qí
dān qí
zhàn qí
jùn qí
shěng qí
tí qí
ruì qí
shàn qí
hǔ qí
lián qí
dié qí
dǎo qí
yuè qí
xiāng qí
dié qí
xióng qí
jí qí
piào qí
páng qí
mù qí
bái qí
cóng qí
guǎng qí
gū qí
xíng qí
lán qí
biāo qí
bǎi qí
wǔ qí
tí qí
yòu qí
xiāo qí
gōng qí
chuán qí
chǎn qí
guō qí
liè qí
zhēn qí
shè qí
yuán qí
chí qí
yì qí
yǔ qí
tū qí
chūn qí
jiě qí
liáng qí
rì qí
dōu qí
tún qí
gòu qí
yú qí
fēng qí
huàn qí
zhuī qí
lián qí
hú qí
tuó qí
qiān qí
hú qí
lóng qí
fēi qí
luó qí
jīng qí
yuán qí
piào qí
guān qí
yú qí
tiě qí
zhòng qí
tiē qí
chóu qí
biān qí
jiàn qí
wǎng qí
kǎi qí
shuò qí
zī qí
kuà qí
hòu qí
jiǎ qí
⒈ 驾驭车马的骑士。
引《后汉书·樊宏传》:“帝闻之,常勑騶骑临朝乃告,勿令豫到。”
《新唐书·奸臣传上·李林甫》:“林甫自见结怨者众,忧刺客窃发,其出入,广騶骑,先驱百步,传呼何卫,金吾为清道,公卿辟易趋走。”
明沉德符《野获编·礼部一·褐盖》:“其人拥多金,负小慧,学诗画,以此得交士大夫。一日拥騶骑乘小轿,过正阳门所谓碁盘街者。”
清阮元《小沧浪笔谈》卷三:“此画像中,騶骑步卒,大车、属车、鼓车,仪卫甚都,虽无题识,要非郭巨墓中应有。”
驺zōu(名)古代给贵族养马和掌管车马的人。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。