yì sòng
yì chuán
yì tíng
yì hòu
yì qí
yì bǐng
yì mǎ
yì zhì
yì shū
yì fǎng
yì chāi
yì fáng
yì chéng
yì bào
yì lǐng
yì liào
yì kǒu
yì zǎi
yì fū
yì zhèng
yì chē
yì shǐ
yì guǎn
yì dì
yì pù
yì diàn
yì jiāng
yì xǔ
yì qiáo
yì yīn
yì lǘ
yì chuán
yì bīng
yì jiù
yì guān
yì xiè
yì lóu
yì xíng
yì xún
yì yì
yì cháng
yì quàn
yì méi
yì shè
yì hòu
yì yà
yì yóu
yì bù
yì zhàn
yì zhōu
yì dào
yì chén
yì tīng
yì lù
yì àn
yì chéng
yì luò
wǎng qí
ruì qí
zhàn qí
máo qí
shēng qí
guō qí
jiě qí
huàn qí
rì qí
dān qí
piào qí
qiān qí
tuó qí
yǔ qí
xíng qí
tún qí
chē qí
tiě qí
jùn qí
kuà qí
yóu qí
chuán qí
dié qí
zōu qí
yòu qí
bào qí
chāo qí
chí qí
zhuī qí
yún qí
bǎi qí
dōu qí
hǔ qí
yì qí
shè qí
wěi qí
dǎo qí
wǔ qí
chǎn qí
lián qí
yú qí
fú qí
shàn qí
mǎ qí
lóng qí
cóng qí
xiāo qí
xiào qí
luó qí
qīng qí
ní qí
guǎng qí
yuè qí
zī qí
gōng qí
xióng qí
chūn qí
xuān qí
yú qí
kǎi qí
hòu qí
shěng qí
biān qí
jiǎ qí
piào qí
bù qí
bái qí
mù qí
hòu qí
jí qí
jīng qí
dié qí
fēng qí
lán qí
zhòng qí
dí qí
chóu qí
hè qí
xiāng qí
guān qí
tū qí
gòu qí
liè qí
lián qí
zuò qí
shuò qí
biāo qí
tí qí
chéng qí
hú qí
dòu qí
jiàn qí
páng qí
yuán qí
fēi qí
hú qí
xiāo qí
liáng qí
luó qí
gū qí
tiē qí
tí qí
zhēn qí
yóu qí
yuán qí
⒈ 驿马。
引《汉书·高帝纪下》“横惧,乘传诣雒阳” 唐颜师古注:“传者,若今之驛。古者以车,谓之传车,其后又单置马,谓之驛骑。”
宋苏辙《次韵子瞻和渊明饮酒》之十:“边候失晨夜,驛骑驰中涂。”
明何景明《鲥鱼》诗:“白日风尘驰驛骑,炎天冰雪护江船。”
清吴兆骞《出关》诗:“边楼回首削嶙峋,篳篥喧喧驛骑尘。”
⒉ 乘马送信、传递公文的人。
引《汉书·丙吉传》:“尝出,适见驛骑持赤白囊,边郡发犇命书驰来至。驭吏随驛骑至公车刺取。”
唐刘禹锡《平齐行》之一:“驛骑函首过黄河,城中无贼天气和。”
元耶律楚材《寄平阳净名润老》诗:“驛骑新从平水廻,知公无恙笑颜开。”
清俞樾《茶香室丛钞·飞鸟使》:“蕃中飞鸟使,中国之驛骑也。”
⒊ 犹骑驿。
引清周亮工《书影》卷一:“处士正书倣欧率更,而间以《黄庭》之意行之,处士意在以劲婉驛骑两家。”
清周亮工《书影》卷五:“江阴戚三郎,觅妇王,能为驛骑者,予多金。”
驿yì(名)驿站。现在多用于地名:龙泉~(在四川)|郑家~(在湖南)。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。