jiàn shù
jiàn dào
jiàn qì
jiàn lóng
jiàn kè
jiàn lún
jiàn huā
jiàn fū
jiàn xǐ
jiàn qì
jiàn méi
jiàn huán
jiàn xiá
jiàn hào
jiàn shì
jiàn hán
jiàn gē
jiàn xuè
jiàn shān
jiàn yìn
jiàn má
jiàn fēng
jiàn qiào
jiàn pèi
jiàn zhī
jiàn hé
jiàn nán
jiàn fú
jiàn máng
jiàn shuò
jiàn máng
jiàn huá
jiàn qí
jiàn shǒu
jiàn lǚ
jiàn huà
jiàn xiān
jiàn shù
jiàn míng
jiàn tán
jiàn wài
jiàn jǐ
jiàn zhǒng
jiàn bì
jiàn yī
chí qí
máo qí
xióng qí
tuó qí
cóng qí
ruì qí
zōu qí
qīng qí
yǔ qí
liè qí
wǔ qí
hòu qí
zī qí
bào qí
fēng qí
páng qí
jiàn qí
piào qí
shuò qí
dié qí
yuè qí
mǎ qí
fēi qí
luó qí
bái qí
luó qí
hè qí
xíng qí
xiào qí
liáng qí
hú qí
xiāo qí
piào qí
gōng qí
lán qí
zhuī qí
xiāo qí
zuò qí
chéng qí
dǎo qí
dōu qí
chāo qí
xuān qí
shēng qí
zhòng qí
tiē qí
chuán qí
jiǎ qí
tiě qí
hǔ qí
dòu qí
tū qí
yóu qí
yóu qí
hòu qí
biāo qí
mù qí
chē qí
rì qí
yì qí
yòu qí
yuán qí
zhēn qí
dié qí
zhàn qí
jùn qí
tí qí
wǎng qí
ní qí
guān qí
biān qí
kuà qí
jīng qí
guǎng qí
bǎi qí
tí qí
kǎi qí
lián qí
jiě qí
yú qí
xiāng qí
lián qí
yún qí
wěi qí
yuán qí
hú qí
dān qí
bù qí
chǎn qí
yú qí
gū qí
chóu qí
guō qí
huàn qí
chūn qí
dí qí
tún qí
gòu qí
lóng qí
qiān qí
shěng qí
shè qí
shàn qí
jí qí
fú qí
⒈ 带剑的骑士。
引晋袁淑《效曹子建乐府<白马篇>》:“剑骑何翩翩, 长安五陵间。”
唐王勃《拜南郊颂》:“戈船泛月,剑骑横霜。”
⒉ 喻勇武。
引南朝梁陆倕《石阙铭》:“剑骑穹庐之国,同川共穴之人。”
剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。
骑读音:qí骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。