jiāo shī
jiào xí
jiào xùn
jiào yǎn
jiào běn
jiào yǎng
jiào qí
jiào huì
jiào mén
jiào liàn
jiào fǎ
jiào yuē
jiāo zhào
jiào yì
jiào yì
jiào míng
jiāo tán
jiào táng
jiào mín
jiāo yòu
jiào huì
jiào zhǐ
jiào huà
jiào lǐ
jiāo cí
jiào huì
jiào pài
jiào zé
jiào jiè
jiāo xué
jiào guī
jiào zhì
jiāo yì
jiào wèi
jiào dǎo
jiào chéng
jiào zhōng
jiào zhǐ
jiào suō
jiào guān
jiào tóu
jiào zōng
jiào biān
jiào shì
jiāo rǎo
jiào lìng
jiào dí
jiào tiáo
jiào shì
jiào shòu
jiào zhāo
jiào zú
jiào fǔ
jiào jìn
jiào dū
jiào zǐ
jiào gào
jiào yǒu
jiào yán
jiào fù
jiào zhǔ
jiào shǒu
jiào cái
jiào tíng
jiào xíng
jiào shī
jiào dǎo
jiào tú
jiào lǜ
jiào zhǎng
jiào dāng
jiào jù
jiào zhòu
jiào àn
jiào fú
jiào shù
jiào shǒu
jiào wù
jiào chī
jiāo fāng
jiào lè
jiào xù
jiào yù
jiào fàn
jiào gǎi
jiào jiè
jiāo jiàn
jiào shùn
jiào mìng
jiào miǎn
jiào diǎn
jiào dú
jiào hù
jiào chì
jiào fǎ
jiào guǎn
jiào tiē
jiào chǎng
jiào xiàng
jiào zhí
jiāo xí
jiào mǔ
jiào yù
jiào líng
jiào shì
jiào qū
jiào dào
jiāo shāng
jiào yuán
jiào jūn
jiào mò
jiào yù
jiāo shū
jiào gōng
jiāo kè
jiào chéng
jiào yì
jiāo huì
jiào huáng
jiào xùn
jiào shù
jiào yuè
jiào zhèng
jiào lún
教练;教授。
学官名。掌课试之事。
教师。
教导讲习。
1. 传授:教课。你教给我做。
習读音:xí1.“习”的繁体字。
2.鳥類頻頻拍動翅膀試飛。說文解字:“習,數飛也。”元•戴侗《六書故•卷十九•動物》:“習,鳥肄飛也。……引之則凡數數扇闔者,皆謂之習。”
3.反覆演練、鑽研:“溫習”、“研習”。《論語•學而》:“學而時習之,不亦說乎?”
4.熟悉,通曉。《戰國策•秦策五》:“嘗無師傅所教學,不習於誦。”《管子•正世》:“明於治亂之道,習於人事之終始者也。”
5.反覆拍動翅膀的動作。《禮記•月令》:“鷹乃學習,腐草為螢。”
6.積久養成的慣性行為:“舊習”、“惡習”、“積習難改”。《論語•陽貨》:“性相近也,習相遠也。”
7.親信、親狎的人。《禮記•月令》:“雖有貴戚近習,毋有不禁。”《後漢書•卷六•孝順帝等紀•贊曰》:“匪砥匪革,終淪嬖習。”
8.姓。如明代有習經。
9.時常、常常。《漢書•卷五十六•董仲舒傳》:“習聞其號,未燭厥理。”《後漢書•卷六十一•黃瓊傳》:“瓊隨父在臺閣,習見故事。”