jiào zé
jiào fǎ
jiào yù
jiào mìng
jiào miǎn
jiāo shāng
jiào yǒu
jiāo huì
jiào zhōng
jiào lìng
jiào běn
jiào tú
jiào diǎn
jiào chǎng
jiào zhǔ
jiào hù
jiào dào
jiào chì
jiào yuè
jiào yù
jiào shùn
jiào chéng
jiào míng
jiào yǎn
jiào yì
jiào jūn
jiào shù
jiāo cí
jiào zhì
jiào jù
jiào xùn
jiào zǐ
jiào yì
jiāo xí
jiào zōng
jiào gào
jiào guǎn
jiào zhāo
jiào dǎo
jiào huì
jiào liàn
jiào biān
jiāo fāng
jiào xùn
jiào yuán
jiào yǎng
jiào chī
jiāo tán
jiào xíng
jiào fú
jiào xiàng
jiāo shī
jiào mǔ
jiào zhèng
jiāo yì
jiào jiè
jiào tiáo
jiào guān
jiào shǒu
jiào dú
jiào suō
jiào tiē
jiào huì
jiāo zhào
jiāo rǎo
jiào mín
jiào dāng
jiào fàn
jiào shì
jiào wù
jiào tóu
jiào guī
jiào huì
jiào zhǎng
jiào huáng
jiào huà
jiào tíng
jiào dū
jiào jiè
jiào mén
jiào shòu
jiào àn
jiào pài
jiào lè
jiào wèi
jiào fǎ
jiào dí
jiāo kè
jiào zhǐ
jiào dǎo
jiào zú
jiào mò
jiào yuē
jiào fù
jiào lún
jiào yán
jiào táng
jiào xí
jiào fǔ
jiào shù
jiào lǜ
jiào yù
jiào shì
jiào shī
jiāo shū
jiào zhǐ
jiāo xué
jiào qí
jiào gǎi
jiào chéng
jiào shǒu
jiào zhí
jiào shì
jiào jìn
jiào lǐ
jiào qū
jiào zhòu
jiāo jiàn
jiào líng
jiào gōng
jiāo yòu
jiào yì
jiào cái
jiào xù
fèng zhào
lài zhào
fèng zhào
ní zhào
dá zhào
bó zhào
xǐ zhào
cǎo zhào
zhōng zhào
fěng zhào
qīn zhào
là zhào
jiāo zhào
mìng zhào
qīng zhào
chì zhào
míng zhào
nán zhào
kuān zhào
fēi zhào
yí zhào
bìn zhào
huàn zhào
chéng zhào
gé zhào
wēn zhào
bā zhào
jiā zhào
yōu zhào
jiǎo zhào
shū zhào
xià zhào
huà zhào
qiān zhào
dài zhào
āi zhào
kǒu zhào
luán zhào
máng zhào
lún zhào
kē zhào
ēn zhào
liù zhào
dān zhào
shǒu zhào
hái zhào
duì zhào
jiǎng zhào
chǐ zhào
cái zhào
mò zhào
教诲;教训。
⒈ 教诲;教训。
引《战国策·燕策一》:“齐赵,强国也,今主君幸教詔之,合从以安燕,敬以国从。”
《吕氏春秋·审分》:“不知乘物而自怙恃,夺其智能,多其教詔,而好自以。”
宋秦观《辞史官表》:“若非承父兄之教詔,世守其言,则必积师友之渊源,材充厥职。”
明张一桂稚圭甫《重刻<颜氏家训>序》:“意其家庭之所教詔,父子之所告语,必有至训焉,而今不及闻矣。”
1. 传授:教课。你教给我做。
诏读音:zhào诏zhào(1)〈书〉(2)本义:(动)教诲;告诉;告诫。(3)(名)诏书;皇帝颁发的命令。