jiào xù
jiào mìng
jiāo xué
jiào shǒu
jiāo zhào
jiào yù
jiāo rǎo
jiào guī
jiào shǒu
jiào zhǔ
jiāo kè
jiào gǎi
jiào líng
jiào qí
jiào yǎng
jiào àn
jiào dǎo
jiào tú
jiào jiè
jiāo fāng
jiào chéng
jiào huì
jiāo yì
jiào yuè
jiào dǎo
jiào dāng
jiào guān
jiào zhōng
jiāo cí
jiào xùn
jiào zhì
jiào xíng
jiào biān
jiào cái
jiào gào
jiào guǎn
jiào yì
jiào shù
jiào jiè
jiào huì
jiāo jiàn
jiào yì
jiào dū
jiào shòu
jiào lǜ
jiào tíng
jiào qū
jiào shī
jiào chī
jiào fǔ
jiào hù
jiào míng
jiào mò
jiào diǎn
jiào yuē
jiào mín
jiào fǎ
jiào yǒu
jiào yuán
jiào shì
jiào miǎn
jiāo shū
jiào suō
jiāo tán
jiào yán
jiào huì
jiào shì
jiào yù
jiào běn
jiāo yòu
jiào fù
jiào tiáo
jiào zǐ
jiào huáng
jiào huà
jiào zōng
jiào gōng
jiào zhǎng
jiào jù
jiào lún
jiào shù
jiào xiàng
jiào lè
jiào lǐ
jiào xí
jiào fǎ
jiào yǎn
jiào dú
jiào jìn
jiào dào
jiào chéng
jiào yù
jiào zhèng
jiāo huì
jiào pài
jiào shì
jiào zhāo
jiào mén
jiào táng
jiào zhǐ
jiào zú
jiào fú
jiào liàn
jiào xùn
jiào jūn
jiào shùn
jiào chǎng
jiāo xí
jiào fàn
jiào wù
jiào dí
jiào zhòu
jiāo shāng
jiào chì
jiāo shī
jiào lìng
jiào tiē
jiào yì
jiào wèi
jiào zhǐ
jiào tóu
jiào mǔ
jiào zé
jiào zhí
教唆jiàosuō
(1) 通过诱导唆使别人做坏事
.例教唆别人犯罪的人应负刑事责任英entice⒈ 怂恿指使别人做坏事。
引宋朱熹《答吕伯恭书》:“士人犯法者,教唆把持,其罪不一。”
元无名氏《赚蒯通》第四折:“当初韩信是你教唆他来?”
《初刻拍案惊奇》卷三三:“包龙图道:‘莫非是你包揽官司,教唆他的?’”
田汉《关汉卿》第八场:“看戏的人万一在什么时候激于义愤杀了像秦桧那样的人,能说是写戏的教唆的吗?”
指使他人作不正当的事。
1. 指导,训诲:教习。教头。教正。教师。教导。管教。请教。教学相长。因材施教。
2. 使,令:风能教船走。
3. 指“宗教”:教士。教主。教皇。教堂。
4. 姓。
唆读音:suō唆suō(动)唆使;怂恿别人去做坏事。