jiào fǎ
jiào dǎo
jiào gào
jiào wèi
jiào yǎng
jiào zhǐ
jiào zhí
jiào xíng
jiào zhǐ
jiào gōng
jiào guǎn
jiào fú
jiào jìn
jiào fǎ
jiào diǎn
jiào mín
jiào zǐ
jiào chī
jiào miǎn
jiào shòu
jiāo zhào
jiào cái
jiào fǔ
jiào yì
jiào fàn
jiào zé
jiào shù
jiào dǎo
jiào jiè
jiào táng
jiào tiáo
jiào jiè
jiào xù
jiào yuán
jiào mén
jiào tiē
jiào xùn
jiào líng
jiào suō
jiāo xí
jiào chéng
jiào qí
jiào zhòu
jiào lǐ
jiāo huì
jiào lè
jiào jù
jiào běn
jiào jūn
jiāo fāng
jiào yù
jiào shī
jiào yuè
jiào zōng
jiào yù
jiào lǜ
jiào huà
jiào dú
jiào yù
jiào zú
jiào xiàng
jiāo rǎo
jiào tóu
jiào yǎn
jiào pài
jiào lìng
jiāo shū
jiào dāng
jiào xí
jiāo shī
jiào qū
jiào zhì
jiāo tán
jiào lún
jiào huì
jiào míng
jiào tíng
jiào yán
jiāo xué
jiào dào
jiāo kè
jiào yǒu
jiào yì
jiào tú
jiào zhōng
jiào shù
jiào zhèng
jiào dí
jiào shùn
jiào huì
jiào liàn
jiào mìng
jiào gǎi
jiāo cí
jiāo shāng
jiào zhǔ
jiào chǎng
jiào dū
jiào huáng
jiào fù
jiào shǒu
jiào shì
jiào yuē
jiào zhāo
jiào guī
jiào shǒu
jiào hù
jiào zhǎng
jiào chéng
jiāo jiàn
jiào guān
jiào mǔ
jiào chì
jiāo yòu
jiào huì
jiào àn
jiào xùn
jiāo yì
jiào wù
jiào yì
jiào shì
jiào shì
jiào mò
jiào biān
bǐ shùn
yù shùn
wěi shùn
gōng shùn
kè shùn
cháng shùn
lǚ shùn
cóng shùn
xiào shùn
fù shùn
shì shùn
xīn shùn
róu shùn
jìng shùn
jǐn shùn
huà shùn
yán shùn
rěn shùn
tuō shùn
shí shùn
cán shùn
yán shùn
xìn shùn
suí shùn
fǔ shùn
zhōng shùn
qiè shùn
wǎn shùn
jìng shùn
xùn shùn
jiào shùn
kuǎn shùn
róng shùn
ān shùn
bǎi shùn
bēi shùn
bù shùn
chéng shùn
chǎn shùn
dào shùn
xiáng shùn
xún shùn
zhuāng shùn
jiǎng shùn
kūn shùn
jiǎng shùn
yú shùn
héng shùn
xié shùn
yī shùn
chǔ shùn
qǐng shùn
xiàng shùn
zhī shùn
guāi shùn
píng shùn
kāng shùn
hé shùn
kuān shùn
lǐ shùn
bǐ shùn
xiáng shùn
wǎn shùn
qín shùn
nì shùn
guī shùn
xù shùn
dá shùn
liù shùn
yī shùn
hé shùn
fèng shùn
qín shùn
qiān shùn
qīn shùn
wéi shùn
jiāng shùn
lián shùn
xùn shùn
kǒu shùn
fù shùn
ā shùn
tōng shùn
fàn shùn
fǔ shùn
fù shùn
bīn shùn
wēn shùn
tì shùn
ěr shùn
⒈ 教训。顺,通“训”。
引《礼记·昏义》:“教顺成俗,外内和顺。国家理治,此之谓盛。”
《淮南子·修务训》:“教顺施续,而知能流通。”
杨树达证闻:“顺读为训。”
⒉ 谓教练使驯服。
引《史记·礼书》:“故大路之马,必信至教顺,然后乘之,所以养安也。”
1. 指导,训诲:教习。教头。教正。教师。教导。管教。请教。教学相长。因材施教。
2. 使,令:风能教船走。
3. 指“宗教”:教士。教主。教皇。教堂。
4. 姓。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。