jiào zhǐ
jiào lún
jiào huì
jiào wèi
jiào jūn
jiào xiàng
jiào zhòu
jiāo shī
jiāo yòu
jiào guān
jiào zǐ
jiào zé
jiào huì
jiào xù
jiāo yì
jiāo xí
jiào suō
jiào yù
jiào shùn
jiào dāng
jiào lìng
jiào zhǎng
jiào jù
jiào dǎo
jiào yì
jiào shì
jiào mò
jiào biān
jiào lǐ
jiào pài
jiào tú
jiào gǎi
jiào fú
jiào shǒu
jiào hù
jiāo kè
jiào yì
jiào jiè
jiào diǎn
jiào fǔ
jiào dǎo
jiào zú
jiào àn
jiào zhí
jiāo xué
jiào shòu
jiào chéng
jiào zhǔ
jiào xíng
jiào huáng
jiào fǎ
jiào mén
jiāo shāng
jiào chéng
jiào yù
jiào guī
jiào fǎ
jiào táng
jiào tiáo
jiào yì
jiào yù
jiào xùn
jiào zhǐ
jiāo shū
jiāo zhào
jiào mín
jiào jìn
jiào tíng
jiāo rǎo
jiào zhōng
jiāo tán
jiào chì
jiào fù
jiào qū
jiào tiē
jiào zhāo
jiào zhì
jiào shǒu
jiào xí
jiào zōng
jiào yuè
jiào huì
jiào cái
jiào qí
jiào fàn
jiào tóu
jiào lè
jiào lǜ
jiào mìng
jiào yǎng
jiào jiè
jiào wù
jiào shù
jiào shì
jiào guǎn
jiào yǎn
jiào běn
jiào dí
jiào miǎn
jiào liàn
jiào shù
jiāo huì
jiào dú
jiào yuán
jiào chī
jiào shì
jiào mǔ
jiào yán
jiào míng
jiào chǎng
jiào zhèng
jiào dū
jiào yǒu
jiào xùn
jiāo jiàn
jiào líng
jiào gào
jiāo cí
jiào shī
jiào gōng
jiào huà
jiào yuē
jiāo fāng
jiào dào
wèi yù
zhāo yù
chuán yù
xǔ yù
jiā yù
bǎo yù
gào yù
lái yù
zhū yù
jiè yù
biàn yù
bāo yù
juān yù
yǔ yù
jiě yù
quàn yù
diàn yù
jiǎng yù
zhū yù
fǔ yù
bǎng yù
yòu yù
jiǎng yù
shì yù
kǒu yù
zhào yù
huì yù
wèi yù
jūn yù
miǎn yù
bǎng yù
bù yù
kāi yù
shǒu yù
shàng yù
tuō yù
hǒu yù
shěn yù
cún yù
xuān yù
jiào yù
chì yù
chǒng yù
mì yù
xiǎo yù
qǔ yù
bān yù
gào yù
zhāi yù
jiè yù
dǎo yù
zhūn yù
qiáo yù
xùn yù
fēng yù
shuō yù
jì yù
chén yù
fěng yù
lùn yù
yǐn yù
jiàn yù
pì yù
nǐ yù
教谕jiàoyù
(1) 教导训戒
例谨遵教谕英discipline(2) 宗教上的命令、(.好工具)指示
英mission(3) 官名,元、明、清县学的教官,主管文庙祭祀,教诲生员
例南平教谕。——清·张廷玉《明史》英military instructor⒈ 学官名。 宋代在京师设立的小学和武学中始置教谕。 元、明、清县学亦置教谕,掌文庙祭祀,教育所属生员。
⒉ 教导。
引唐张九龄《论教皇太子状》:“若亲近细人,不闻教諭,纵欲行善,犹未知所适。”
宋司马光《和韩秉国招范景仁饮》:“每烦教諭累百纸,顽如铁石不可鐫。”
清李渔《怜香伴·矢贞》:“爹爹有何教諭?”
教导诲谕。
1. 指导,训诲:教习。教头。教正。教师。教导。管教。请教。教学相长。因材施教。
2. 使,令:风能教船走。
3. 指“宗教”:教士。教主。教皇。教堂。
4. 姓。
谕读音:yù谕yù(动)告诉;吩咐(旧时用于上级对下级或长辈对晚辈)。〈古〉又同‘喻’:~知|面~|上~。