jiào yǒu
jiào yán
jiào huà
jiào fàn
jiāo zhào
jiào zú
jiào shù
jiào wèi
jiào táng
jiāo fāng
jiāo huì
jiāo xué
jiào jiè
jiào biān
jiāo xí
jiào zǐ
jiào shòu
jiào yǎn
jiào míng
jiào shùn
jiào suō
jiào dāng
jiāo tán
jiào mǔ
jiào xù
jiào zhāo
jiào chǎng
jiāo cí
jiào pài
jiào huì
jiào guān
jiào huì
jiào gōng
jiào dú
jiào fǎ
jiào dǎo
jiào běn
jiào guǎn
jiào dào
jiào zōng
jiāo yì
jiào zhǔ
jiào zhí
jiào yǎng
jiào tú
jiào huì
jiào qū
jiào lìng
jiào jiè
jiào chì
jiào zhèng
jiào shì
jiào miǎn
jiào xùn
jiào chéng
jiào yuè
jiào mìng
jiào shù
jiào gào
jiào zhōng
jiào diǎn
jiào lǜ
jiào zé
jiào liàn
jiào hù
jiào shǒu
jiào gǎi
jiào jūn
jiào jù
jiào jìn
jiào yì
jiāo rǎo
jiào tiáo
jiào yù
jiào wù
jiāo jiàn
jiào huáng
jiào líng
jiào zhì
jiào xùn
jiào xí
jiào shǒu
jiào xiàng
jiào lún
jiào zhǎng
jiào yù
jiào lǐ
jiào shī
jiào yì
jiào mén
jiào shì
jiào dǎo
jiào dū
jiào yì
jiào shì
jiào zhǐ
jiào tóu
jiào fú
jiào dí
jiào tíng
jiào fǔ
jiāo kè
jiào mín
jiào àn
jiào yuē
jiāo yòu
jiāo shī
jiào yuán
jiào qí
jiào yù
jiào guī
jiāo shū
jiāo shāng
jiào chéng
jiào cái
jiào mò
jiào zhòu
jiào fù
jiào tiē
jiào chī
jiào lè
jiào zhǐ
jiào fǎ
jiào xíng
tíng biān
zhí biān
zhēng biān
xiān biān
yáng biān
chī biān
jī biān
zhā biān
jiā biān
zhú biān
yáo biān
zǔ biān
lóng biān
zèng biān
jìng biān
zhě biān
cháng biān
zhì biān
jìng biān
zuì biān
zhù biān
diàn biān
yáng biān
yú biān
lián biān
zhī biān
líng biān
fǎ biān
chuī biān
bǐng biān
lóng biān
guāng biān
dān biān
mǎ biān
pú biān
gāng biān
hòu biān
yín biān
chì biān
tiě biān
guà biān
niú biān
míng biān
tóu biān
jié biān
gǔ biān
kuáng biān
sī biān
xiǎng biān
jiào biān
mán biān
fǎn biān
tiáo biān
sǔn biān
huǒ biān
zhuó biān
教鞭jiàobiān
(1) 教师在讲课时用来指点黑板、挂图等的细长棍儿
英pointer⒈ 教师讲课时,用来指示板书、图片等的细棍。
引叶圣陶《倪焕之》三:“这使焕之发怒了,便把教鞭扬起来,想在不论哪一个身上乱抽一顿。”
⒉ 代指教学、教书。
引孙犁《秀露集·耕堂读书记(二)》:“当时我想,他这个小学启蒙老师,和我在乡村私塾所体验的教鞭生涯,恐怕有很大不同吧?”
教师授课时,训勉学生及指示黑板、图片用的竹鞭或籐条。
1. 指导,训诲:教习。教头。教正。教师。教导。管教。请教。教学相长。因材施教。
2. 使,令:风能教船走。
3. 指“宗教”:教士。教主。教皇。教堂。
4. 姓。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。