lù gēng
yú gēng
tóu gēng
pèi gēng
nián gēng
chuò gēng
diào gēng
chén gēng
bù gēng
xíng gēng
piáo gēng
bào gēng
shí gēng
tài gēng
yā gēng
xiāo gēng
dàn gēng
cán gēng
dà gēng
yuán gēng
dòu gēng
lóng gēng
fèi gēng
zhǎ gēng
wú gēng
lí gēng
fēn gēng
xù gēng
fān gēng
chǎn gēng
yú gēng
tiáo gēng
wèng gēng
hù gēng
xuè gēng
tài gēng
cài gēng
zì gēng
chí gēng
chún gēng
mào gēng
hé gēng
sā gēng
fàn gēng
shàn gēng
mǎo gēng
ròu gēng
shé gēng
tiáo gēng
fǔ gēng
rè gēng
yí gēng
chéng gēng
jīng gēng
yáng gēng
chǐ gēng
jiá gēng
chái gēng
jiá gēng
chún gēng
chén gēng
⒈ 加盐、梅于羹中以调味。
引《礼记·曲礼上》:“毋絮羹。”
郑玄注:“絮,犹调也。”
孔颖达疏:“毋絮羹者,絮谓就食器中调和盐梅也。若得主人羹,更於器中调和,是嫌主人食味恶也。”
絮xù(1)(名)棉絮。(2)(名)古代指粗的丝棉。(3)(名)像棉絮的东西:柳~|芦~。(4)(动)在衣服、被褥里铺棉花、丝棉等:~棉袄。絮xù(1)(形)絮叨。(2)(形)〈方〉腻烦:听~了。
羹读音:gēng羹gēng(名)煮或蒸成的汁状、糊状、冻状的食品。