xíng gēng
bào gēng
hù gēng
jīng gēng
jiá gēng
xuè gēng
chén gēng
wèng gēng
yā gēng
piáo gēng
shí gēng
zì gēng
tóu gēng
xiāo gēng
rè gēng
lóng gēng
chéng gēng
chí gēng
fēn gēng
dòu gēng
chái gēng
dà gēng
lí gēng
lù gēng
cán gēng
chén gēng
yí gēng
yáng gēng
dàn gēng
chuò gēng
bù gēng
xù gēng
jiá gēng
fèi gēng
tài gēng
wú gēng
fàn gēng
yú gēng
fān gēng
chǎn gēng
chǐ gēng
mào gēng
ròu gēng
chún gēng
shàn gēng
zhǎ gēng
shé gēng
fǔ gēng
tiáo gēng
yú gēng
tiáo gēng
yuán gēng
mǎo gēng
hé gēng
tài gēng
cài gēng
pèi gēng
chún gēng
sā gēng
nián gēng
diào gēng
⒈ 用蓴菜烹制的羹。
引《晋书·陆机传》:“尝诣侍中王济,济指羊酪谓机曰:‘卿吴中何以敌此?’答云:‘千里蓴羹,未下盐豉。’时人以为名对。”
《说郛》卷十九引宋曾三异《因话录·蓴羹》:“‘千里蓴羹,未下盐豉。’世多以淡煮蓴羹,未用盐与豉相调和。非也!盖末字误书为未, 末下乃地名, 千里亦地名。此二处产此二物耳。其地今属平江郡。”
清金农《闻喜县中早发》诗:“脯腊膎胰非不饱,未免秋风刮面思蓴羹。”
⒉ 蒓羹:莼菜做的羹。
引唐张志和《渔父歌》:“松江蟹舍主人欢,菰饭蒓羹亦共餐。”
宋周邦彦《蓦山溪》词:“玉簫金管,不共美人游,因箇甚,烟雾底。独爱蒓羹美。”
郭沫若《李白与杜甫·李白在政治活动中的第二次大失败》:“张翰在西晋齐王炯的幕下,因秋风起而思食江东莼羹,因而离开了齐王。”
莼chún(名)莼菜;多年生水草;叶子呈椭圆形;深绿色;漂在水面上;开暗红色小花。嫩叶可以食用。也说水葵。
羹读音:gēng羹gēng(名)煮或蒸成的汁状、糊状、冻状的食品。