rè gēng
lù gēng
hù gēng
lóng gēng
lí gēng
yú gēng
tiáo gēng
chái gēng
mào gēng
shàn gēng
dàn gēng
sā gēng
tiáo gēng
xuè gēng
xíng gēng
ròu gēng
dà gēng
yā gēng
chén gēng
chǐ gēng
fàn gēng
cán gēng
fèi gēng
shé gēng
yuán gēng
piáo gēng
fēn gēng
yí gēng
bù gēng
yáng gēng
yú gēng
hé gēng
mǎo gēng
chén gēng
diào gēng
fǔ gēng
tài gēng
jiá gēng
fān gēng
jīng gēng
zì gēng
zhǎ gēng
bào gēng
nián gēng
chǎn gēng
shí gēng
tóu gēng
chuò gēng
wèng gēng
chún gēng
wú gēng
tài gēng
chí gēng
dòu gēng
xù gēng
chún gēng
jiá gēng
pèi gēng
xiāo gēng
cài gēng
chéng gēng
⒈ 《史记·郑世家》:“楚献黿于灵公。子家、子公将朝灵公,子公之食指动,谓子家曰:‘佗日指动,必食异物。’及入,见灵公进黿羹, 子公笑曰:‘果然!’ 灵公问其笑故,具告灵公。灵公召之,独弗予羹。
引子公怒,染其指尝之而出。”
后因以“黿羹”指精美的食物。 元方回《寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实》之四:“归与儿曹煮春薺,故应有味胜黿羹。”
⒉ 比喻精美的东西。参见“黿鼎”。
引明谢肇淛《五杂俎·事部一》:“及再覈视,其寻常经史之外,不过坊间俗板滥恶文集耳。黿羹、鴞炙,一纸不可得也。”