lǜ shī
guī shī
cǎi shī
guǐ shī
gē shī
lián shī
miáo shī
chén shī
xīn shī
shān shī
qíng shī
gē shī
nì shī
bīn shī
lǔ shī
shǐ shī
fēng shī
gé shī
xiǎo shī
gòng shī
jìn shī
jù shī
qiān shī
xiān shī
máo shī
yì shī
lè shī
qiú shī
qiāo shī
cái shī
kè shī
è shī
xún shī
sì shī
yùn shī
liù shī
qì shī
dù shī
qīng shī
chàng shī
zhǎn shī
tú shī
xuǎn shī
zhóu shī
bèi shī
zá shī
chí shī
gēng shī
san shi
wāi shī
fù shī
zhàn shī
jiù shī
xuán shī
shēng shī
shǐ shī
yǒng shī
mài shī
qǐ shī
jiè shī
bīn shī
liàn shī
jué shī
fǎn shī
duǎn shī
cì shī
hán shī
gǔ shī
shēng shī
zhōu shī
hé shī
⒈ 吟诗。
引《国语·鲁语下》:“诗所以合意,歌所以咏诗也。今诗以合室,歌以咏之,度於法矣。”
汉张衡《思玄赋》:“双材悲於不纳兮,并咏诗而清歌。”
咏yǒng(1)(动)本义:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读(2)(动)用诗词等来叙述:~雪|~梅|~史。
诗读音:shī诗shī(名)文学体裁的一种;通过有节奏、韵律的语言反映生活;抒发情感:~抄|~词|~风|~集|~句|~剧|~律。