cháo chàng
cǎi chàng
lì chàng
lǐng chàng
zhǔ chàng
chóu chàng
zhàn chàng
gāo chàng
chén chàng
hào chàng
zhū chàng
yú chàng
gē chàng
yōu chàng
yáng chàng
chuán chàng
yī chàng
sān chàng
gòng chàng
jué chàng
míng chàng
hè chàng
tán chàng
bài chàng
tí chàng
bān chàng
piào chàng
jī chàng
duì chàng
zàn chàng
gǎn chàng
fān chàng
hé chàng
tuī chàng
dú chàng
diǎn chàng
xuě chàng
qiǎn chàng
hū chàng
píng chàng
qí chàng
yǐng chàng
hēng chàng
jǐng chàng
lún chàng
shěn chàng
zhòu chàng
xiǎo chàng
yě chàng
mài chàng
gēng chàng
yǎn chàng
yàn chàng
kǎi chàng
suí chàng
shǒu chàng
xiān chàng
dī chàng
fèng chàng
yí chàng
yán chàng
jiē chàng
zuò chàng
shuō chàng
chuī chàng
jí chàng
lǐng chàng
fàn chàng
yuàn chàng
jiāo chàng
xīn chàng
bàn chàng
sù chàng
lú chàng
èr chàng
táng chàng
líng chàng
yóng chàng
huān chàng
jué chàng
jiǎng chàng
tí chàng
yín chàng
lián chàng
jiù chàng
ōu chàng
yǒng chàng
gǔ chàng
ǒu chàng
àn chàng
qīng chàng
xiǎo chàng
chóng chàng
jiǎ chàng
yǐn chàng
mán chàng
chán chàng
kāi chàng
lí chàng
liú chàng
qiáo chàng
咏唱yǒngchàng
(1) 吟咏唱和
英chant⒈ 吟诵;歌唱。
引王西彦《鱼鬼》:“我们哼着咏唱枣子的山歌。”
《诗刊》1977年第11期:“山,是我国古代诗歌经常咏唱的对象。”
吟咏唱和。指创作诗歌。 王西彦《古屋》第五部八:“他在诗后还写着说,窗外的盆菊开放得正当其时,约我改日也到为善至乐斋里去咏唱一番。”
咏yǒng(1)(动)本义:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读(2)(动)用诗词等来叙述:~雪|~梅|~史。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。