chàng zhuàn
chàng xiǎo
chàng luàn
chàng dì
chàng shū
chàng jí
chàng yǎn
chàng suí
chàng hē
chàng shēn
chàng rě
chàng gē
chàng piān
chàng gōng
chàng cí
chàng kǒu
chàng qiāng
chàng hū
chàng chóu
chàng dǎo
chàng hǒu
chàng yì
chàng shuāi
chàng hǎo
chàng kǎi
chàng chén
chàng jī
chàng míng
chàng zhēn
chàng jiào
chàng sòng
chàng xí
chàng yú
chàng jīng
chàng lǐ
chàng shǒu
chàng běn
chàng hè
chàng xiān
chàng gōng
chàng móu
chàng xì
chàng zào
chàng shēng
chàng yún
chàng mǎo
chàng chóu
chàng sà
chàng míng
chàng duàn
chàng dào
chàng shàn
chàng ruò
chàng pàn
chàng dào
chàng háo
chàng yì
chàng shī
chàng huàn
chàng lǐ
chàng yín
chàng lòu
chàng yú
chàng yóu
chàng yuè
chàng cí
chàng tóu
chàng lǜ
chàng yáng
chàng zōu
chàng yǐng
chàng hùn
chàng shǐ
chàng niàn
chàng bài
chàng shǒu
chàng hào
chàng nuò
chàng mén
chàng bái
chàng chóu
chàng yǐn
chàng yán
chàng tàn
miáo shī
nì shī
cái shī
hé shī
chí shī
zhàn shī
shǐ shī
shǐ shī
mài shī
bèi shī
xuǎn shī
bīn shī
qiú shī
bīn shī
yì shī
chén shī
wāi shī
lián shī
fēng shī
yùn shī
qǐ shī
gòng shī
qiān shī
máo shī
sì shī
tú shī
zhǎn shī
liàn shī
shēng shī
jìn shī
cì shī
xuán shī
jué shī
yǒng shī
zhóu shī
jiù shī
qīng shī
zá shī
lǔ shī
san shi
gē shī
è shī
xiǎo shī
lè shī
cǎi shī
xīn shī
qiāo shī
gǔ shī
liù shī
qì shī
xún shī
xiān shī
fǎn shī
jiè shī
shān shī
hán shī
gēng shī
shēng shī
fù shī
dù shī
gē shī
lǜ shī
guī shī
kè shī
jù shī
qíng shī
guǐ shī
zhōu shī
gé shī
duǎn shī
chàng shī
⒈ 吟诗。
引唐李贺《秋来》诗:“秋坟鬼唱鲍家诗,恨血千年土中碧。”
巴金《春天里的秋天》八:“‘ 瑢,我爱你,我永远爱你,我爱你甚于一切,’我像唱诗般地自言自语。”
⒉ 宗教用语。吟唱圣歌。参见“唱诗班”。
唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。
诗读音:shī诗shī(名)文学体裁的一种;通过有节奏、韵律的语言反映生活;抒发情感:~抄|~词|~风|~集|~句|~剧|~律。