huì jù
huì yǔ
huì jì
huì jué
huì wù
huì míng
huì yǐng
huì yǎ
huì zhì
huì dēng
huì yuè
huì jié
huì shèng
huì shuǐ
huì qiǎo
huì mén
huì jìng
huì shù
huì hǎi
huì jiàn
huì diǎn
huì cáng
huì chǐ
huì jiě
huì yàn
huì xīn
huì gēn
huì yǔ
huì guāng
huì yǎn
huì yún
huì huǒ
huì zhú
huì lì
huì guān
huì shì
huì měi
huì jiàn
huì zé
huì gǔ
huì xīng
huì lì
huì yè
huì dé
huì rì
huì zhào
huì xìng
huì dāo
huì quán
huì jùn
huì jǐng
huì lì
huì rén
huì lù
huì zhì
huì lù
huì xiá
huì yè
huì mù
huì yì
huì rán
huì biàn
huì mìng
huì xiù
huì tīng
níng jì
míng jì
huī jì
rù jì
cén jì
shì jì
xián jì
huì jì
luò jì
bì jì
sǐ jì
shùn jì
sù jì
bēi jì
jìng jì
yān jì
chóu jì
qiān jì
gū jì
chéng jì
qián jì
chén jì
yàn jì
qiǎo jì
chōng jì
sēn jì
àn jì
liáo jì
zhēn jì
mò jì
huāng jì
xū jì
guī jì
xiāo jì
qīng jì
shěn jì
píng jì
kū jì
chán jì
dàn jì
zhàn jì
yuán jì
jiǎn jì
wù jì
kòu jì
qù jì
fàn jì
cháng jì
lún jì
kōng jì
qī jì
zhì jì
yàn jì
dà jì
lěng jì
chún jì
chà jì
yǎo jì
tián jì
⒈ 佛教谓智慧和禅定。
引明唐顺之《吏部郎中薛西原墓志铭》:“读老子及瞿曇氏书,得其虚静、慧寂之説,不逆於心。”
唐代一位高僧的法号。(西元807~883)俗姓叶,诏州(在今广东省境)人。十七岁出家。从沩山灵祐禅师参禅十余年。后住袁州(治所在今江西宜春)仰山,世称为「沩山慧寂」。师资相承,别成一派,是中国禅宗沩仰宗的开创者之一。