tián dàn
tián mì
tián dàng
tián yú
tián xī
tián mò
tián ér
tián jiǎn
tián mò
tián chōng
tián jì
tián yù
tián shì
tián cuì
tián rán
tián mǐn
tián lán
tián lè
tián huō
tián ān
tián chàng
tián jiǔ
tián yí
tián xū
tián hū
tián dàn
tián dàn
tián duò
tián hé
tián yǎng
tián bō
tián rú
tián yì
tián yǎ
tián dàn
tián jìng
tián bēi
tián mù
tián kuàng
qiān jì
xián jì
mò jì
chán jì
sǐ jì
lěng jì
àn jì
qiǎo jì
cháng jì
qīng jì
qī jì
chà jì
jiǎn jì
sù jì
zhì jì
kòu jì
cén jì
chōng jì
qián jì
rù jì
xū jì
yuán jì
guī jì
píng jì
dàn jì
chóu jì
bēi jì
yǎo jì
shěn jì
kōng jì
shì jì
lún jì
chéng jì
chén jì
míng jì
liáo jì
luò jì
qù jì
yàn jì
jìng jì
bì jì
xiāo jì
wù jì
gū jì
zhàn jì
huāng jì
dà jì
níng jì
yān jì
kū jì
huī jì
tián jì
sēn jì
huì jì
fàn jì
chún jì
shùn jì
zhēn jì
yàn jì
⒈ 谓清静无为。
引晋葛洪《抱朴子·嘉遁》:“背朝华於朱门,保恬寂於蓬户。”
明唐顺之《祭孙南野太仆文》:“余厌纷嚣,公耽恬寂,真率之会,两心莫逆。”
恬tián(1)(形)〈书〉安静。(2)(形)〈书〉满不在乎、坦然。
寂读音:jì寂jì(1)(形)静;没有声音:~静|~然无声。(2)(形)孤单冷清:~寞|孤~|幽~|枯~。