kòu pàn
kòu yā
kòu yǎn
kòu jiàn
kòu xián
kòu yā
kòu làng
kòu dāo
kòu chǐ
kòu huǒ
kòu tiān
kòu bá
kòu jiǎo
kòu tí
kòu guān
kòu bù
kòu jiǎn
kòu tīng
kòu jī
kòu kòu
kòu xīn
kòu bèi
kòu qiú
kòu suàn
kòu liú
kòu shé
kòu dǐ
kòu fēn
kòu chí
kòu zi
kòu xián
kòu kè
kòu hūn
kòu zǎi
kòu xiù
kòu kuǎn
kòu kè
kòu nà
kòu jiōng
kòu tou
kòu huán
kòu biān
kòu fēi
kòu jiǎo
kòu mǎ
kòu shā
kòu mén
kòu ér
kòu shuǐ
kòu dìng
kòu qì
kòu jì
kòu zhù
kòu qiē
kòu hé
kòu qǐng
kòu é
kòu wèn
kòu fā
kòu zhái
kòu qì
kòu hù
kòu lán
kòu chú
kòu zhōng
jiǎn jì
chà jì
mò jì
qián jì
chán jì
qī jì
qiān jì
liáo jì
àn jì
kòu jì
lún jì
luò jì
qiǎo jì
yǎo jì
cháng jì
huī jì
chén jì
fàn jì
wù jì
kū jì
qīng jì
kōng jì
jìng jì
rù jì
yān jì
cén jì
shùn jì
míng jì
huì jì
xū jì
shì jì
yàn jì
chóu jì
zhàn jì
dà jì
píng jì
shěn jì
sǐ jì
zhì jì
xiāo jì
chéng jì
yuán jì
zhēn jì
chún jì
qù jì
gū jì
sù jì
xián jì
lěng jì
bì jì
yàn jì
guī jì
chōng jì
dàn jì
huāng jì
níng jì
tián jì
sēn jì
bēi jì
⒈ 谓构思而发为文辞的思维活动。后因用指作文赋诗。
引语本晋陆机《文赋》:“课虚无以责有,叩寂寞而求音。”
唐杜甫《舟中苦热遣怀奉呈阳中丞通简台省诸公》诗:“扣寂豁烦襟,皇天照嗟嘆。”
杨伦笺注:“扣寂,谓赋诗也。”
唐杨巨源《赠从弟茂卿》诗:“扣寂由来在渊思,搜奇本自通禪智。”
唐刘知几《史通·五行志错误》:“斯岂非乌有成説,扣寂为辞者哉!”
扣kòu(1)本义:套住;搭住。(2)(名)器物口朝下放置或覆盖别人的东西:把碗~在桌子上。(3)(动)扣留;扣押:把犯人~起来。(4)(动)从原数额中减去一部分:~除|不折不~。(5)(名)(~儿)扣子:强~儿|系一个活~儿。(6)(名)(~儿)扣子:衣~。(7)(动)螺纹的一圈叫一扣:拧了三~。
寂读音:jì寂jì(1)(形)静;没有声音:~静|~然无声。(2)(形)孤单冷清:~寞|孤~|幽~|枯~。