wēi mìng
wēi yán
wēi míng
wēi jìn
wēi jiào
wēi lì
wēi lìng
wēi quán
wēi cuī
wēi líng
wēi zūn
wēi shì
wēi huà
wēi lín
wēi lǐ
wēi yóu
wēi yí
wēi guāng
wēi zhé
wēi qiè
wēi hú
wēi shā
wēi chuí
wēi néng
wēi ài
wēi shè
wēi pò
wēi bào
wēi gòu
wēi zhèn
wēi dàn
wēi fēng
wēi jìng
wēi chí
wēi qiáng
wēi yù
wēi hè
wēi duàn
wēi shè
wēi xíng
wēi fá
wēi yí
wēi wēi
wēi huò
wēi hè
wēi hú
wēi róng
wēi bǐng
wēi bī
wēi fù
wēi nüè
wēi dòu
wēi wǔ
wēi shī
wēi lüè
wēi zhòng
wēi zhé
wēi jì
wēi xiè
wēi bǎo
wēi zé
wēi yā
wēi gū
wēi kù
wēi yào
wēi xié
wēi líng
wēi shǎng
wēi míng
wēi lì
wēi nù
wēi ēn
wēi ràng
wēi cái
wēi shuǐ
wēi fú
wēi dé
wēi fú
wēi jié
wēi xìn
wēi wàng
wēi líng
wēi fèng
wēi chǎn
wēi lù
wēi měng
shí jié
yǒng jié
jī jié
bǎng jié
lüè jié
cuò jié
wēi jié
wàn jié
táo jié
yī jié
huài jié
lèi jié
zhì jié
yāo jié
jū jié
yú jié
qiáng jié
pò jié
zāo jié
jīng jié
dà jié
zhì jié
rǎo jié
kāi jié
kòu jié
qiān jié
qiǎng jié
shāo jié
shēng jié
lǔ jié
bì jié
bì jié
gōng jié
chāo jié
shān jié
yòu jié
qū jié
kuàng jié
huàn jié
yù jié
dǎ jié
chāo jié
zhí jié
jiǎo jié
kōng jié
bái jié
huī jié
lán jié
mó jié
fén jié
bīng jié
liú jié
shù jié
sōu jié
yì jié
yōu jié
hēi jié
huáng jié
qián jié
xiá jié
zhōng jié
xíng jié
líng jié
jiǔ jié
shā jié
zhuǎn jié
lù jié
yìng jié
lái jié
xíng jié
zhū jié
zhē jié
zhuó jié
mò jié
xǐ jié
zhòng jié
bào jié
fú jié
míng jié
huǒ jié
yōng jié
piāo jié
è jié
miè jié
dào jié
yào jié
cǎn jié
lì jié
chóu jié
chén jié
zéi jié
sì jié
xié jié
qí jié
mó jié
hào jié
bā jié
⒈ 威逼,胁迫。
引《汉书·晁错传》:“陈胜行戍,至于大泽,为天下先倡,天下从之如流水者, 秦以威劫而行之之敝也。”
清蒲松龄《聊斋志异·马介甫》:“马又激之曰:‘如渠不去,理须威劫;便杀却勿惧。’”
《醒世姻缘传》第二八回:“谁知严列星那种的几亩地,牛粮子种,收割耕锄,威劫那邻舍家与他代力。”
威wēi(名)表现出来的能压服人的力量或使人敬畏的气魄:~风|~势。
劫读音:jié劫jié(1)(动)抢劫:打~|~车|打家~舍。(2)(动)威逼;胁迫:~持。劫jié(名)灾难:浩~|遭 ~|后余生~。