kuàng kuò
kuàng wú
kuàng dù
kuàng yuǎn
kuàng gōng
kuàng lǐ
kuàng mò
kuàng yǎo
kuàng zú
kuàng yí
kuàng zhí
kuàng miǎo
kuàng zhān
kuàng jì
kuàng rì
kuàng dàn
kuàng fū
kuàng xué
kuàng guān
kuàng wèi
kuàng bié
kuàng shuǎng
kuàng jié
kuàng qí
kuàng chǎng
kuàng gé
kuàng dàn
kuàng yě
kuàng wú
kuàng píng
kuàng zhì
kuàng zhuō
kuàng yè
kuàng rán
kuàng chí
kuàng ào
kuàng lǎng
kuàng shí
kuàng yì
kuàng yí
kuàng mǎng
kuàng yuán
kuàng dà
kuàng nǚ
kuàng xū
kuàng jì
kuàng zhuì
kuàng quē
kuàng jiǒng
kuàng huái
kuàng yǎng
kuàng bài
kuàng shū
kuàng kuài
kuàng mì
kuàng tǔ
kuàng wàng
kuàng jí
kuàng rèn
kuàng tú
kuàng miǎo
kuàng zōng
kuàng shī
kuàng guān
kuàng mài
kuàng yǔ
kuàng dài
kuàng chǎng
kuàng lǔ
kuàng dàng
kuàng yí
kuàng jū
kuàng guān
kuàng kuò
kuàng guì
kuàng jié
kuàng dàn
kuàng gǔ
kuàng kè
kuàng shì
kuàng nián
kuàng zǎi
kuàng yǎn
kuàng zǔ
kuàng rú
kuàng jiǎo
kuàng guān
kuàng làng
kuàng rán
kuàng wù
kuàng suì
kuàng shì
kuàng fèi
kuàng shì
kuàng lín
kuàng é
kuàng duò
kuàng kuàng
kuàng fèi
kuàng diǎn
kuàng liàng
kuàng bān
kuàng ēn
kuàng dá
kuàng jué
kuàng fàng
kuàng bào
kuàng mǎng
kuàng zhì
kuàng luè
kuàng tú
kuàng yàng
xiá jié
xié jié
zhē jié
lù jié
yōu jié
qū jié
yāo jié
gōng jié
zhì jié
shù jié
bǎng jié
bào jié
kāi jié
yōng jié
bái jié
táo jié
shāo jié
lüè jié
chāo jié
lèi jié
jī jié
bā jié
zāo jié
bīng jié
yī jié
qiān jié
huàn jié
bì jié
lái jié
lì jié
yì jié
hēi jié
zhōng jié
liú jié
kōng jié
zhū jié
shēng jié
bì jié
yào jié
xíng jié
chāo jié
yòu jié
wàn jié
zéi jié
mó jié
cǎn jié
sōu jié
kuàng jié
sì jié
mó jié
shí jié
yú jié
zhí jié
fén jié
lán jié
qí jié
zhòng jié
wēi jié
huī jié
pò jié
zhuǎn jié
huáng jié
rǎo jié
jīng jié
piāo jié
è jié
zhuó jié
míng jié
líng jié
mò jié
chóu jié
yù jié
lǔ jié
dǎ jié
shān jié
zhì jié
kòu jié
jū jié
dào jié
yǒng jié
jiǎo jié
cuò jié
xíng jié
qián jié
shā jié
chén jié
jiǔ jié
yìng jié
fú jié
xǐ jié
miè jié
qiǎng jié
hào jié
huǒ jié
dà jié
qiáng jié
huài jié
⒈ 佛教语。久远之劫;过去的极长时间。
引南朝宋朱昭之《难顾道士<夷夏论>》:“闭情开照,期神旷劫,以长其心,推而远之也。”
唐李白《<地藏菩萨赞>序》:“独出旷劫,导开横流。”
王琦注:“旷劫,谓久远之劫也。”
苏曼殊《天涯红泪记》第二章:“此女剑法亦深造而深悟,兼有侠骨,斯人真旷劫难逢者矣。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
劫读音:jié劫jié(1)(动)抢劫:打~|~车|打家~舍。(2)(动)威逼;胁迫:~持。劫jié(名)灾难:浩~|遭 ~|后余生~。