威风


威风的组词


威弧

wēi hú

威灵

wēi líng

威罚

wēi fá

威断

wēi duàn

威詟

wēi zhé

威禁

wēi jìn

威威

wēi wēi

威敬

wēi jìng

威讋

wēi zhé

威化

wēi huà

威信

wēi xìn

威柄

wēi bǐng

威慑

wēi shè

威胁

wēi xié

威压

wēi yā

威裁

wēi cái

威栗

wēi lì

威令

wēi lìng

威施

wēi shī

威赫

wēi hè

威容

wēi róng

威慴

wēi shè

威水

wēi shuǐ

威狱

wēi yù

威振

wēi zhèn

威要

wēi yào

威风

wēi fēng

威凤

wēi fèng

威强

wēi qiáng

威凌

wēi líng

威行

wēi xíng

威尊

wēi zūn

威赏

wēi shǎng

威望

wēi wàng

威吓

wēi hè

威摧

wēi cuī

威猷

wēi yóu

威怒

wēi nù

威教

wēi jiào

威诟

wēi gòu

威德

wēi dé

威厉

wēi lì

威夷

wēi yí

威让

wēi ràng

威附

wēi fù

威宝

wēi bǎo

威能

wēi néng

威迟

wēi chí

威姑

wēi gū

威恩

wēi ēn

威武

wēi wǔ

威械

wēi xiè

威临

wēi lín

威杀

wēi shā

威戮

wēi lù

威绩

wēi jì

威斗

wēi dòu

威仪

wēi yí

威势

wēi shì

威燀

wēi chǎn

威祸

wēi huò

威严

wēi yán

威名

wēi míng

威命

wēi mìng

威爱

wēi ài

威服

wēi fú

威泽

wēi zé

威陵

wēi líng

威重

wēi zhòng

威权

wēi quán

威略

wēi lüè

威怯

wēi qiè

威虐

wēi nüè

威迫

wēi pò

威憺

wēi dàn

威光

wēi guāng

威酷

wēi kù

威垂

wēi chuí

威猛

wēi měng

威明

wēi míng

威福

wēi fú

威劫

wēi jié

威暴

wēi bào

威礼

wēi lǐ

威逼

wēi bī

威狐

wēi hú


回风

huí fēng

细风

xì fēng

善风

shàn fēng

从风

cóng fēng

知风

zhī fēng

梅风

méi fēng

师风

shī fēng

乾风

qián fēng

哀风

āi fēng

偃风

yǎn fēng

冬风

dōng fēng

熛风

biāo fēng

熟风

shú fēng

盲风

máng fēng

弱风

ruò fēng

雪风

xuě fēng

酒风

jiǔ fēng

斜风

xié fēng

排风

pái fēng

赌风

dǔ fēng

急风

jí fēng

时风

shí fēng

醇风

chún fēng

长风

zhǎng fēng

晞风

xī fēng

士风

shì fēng

省风

shěng fēng

飘风

piāo fēng

腥风

xīng fēng

芳风

fāng fēng

常风

cháng fēng

浇风

jiāo fēng

劲风

jìng fēng

岚风

lán fēng

翾风

xuān fēng

北风

běi fēng

纠风

jiū fēng

暴风

bào fēng

森风

sēn fēng

耳风

ěr feng

屏风

píng fēng

徽风

huī fēng

作风

zuò fēng

相风

xiāng fēng

尖风

jiān fēng

闻风

wén fēng

猋风

biāo fēng

恺风

kǎi fēng

跑风

pǎo fēng

侈风

chǐ fēng

祖风

zǔ fēng

软风

ruǎn fēng

枯风

kū fēng

王风

wáng fēng

古风

gǔ fēng

还风

hái fēng

伤风

shāng fēng

霾风

mái fēng

纯风

chún fēng

遡风

sù fēng

接风

jiē fēng

游风

yóu fēng

薰风

xūn fēng

和风

hé fēng

巽风

xùn fēng

披风

pī fēng

暖风

nuǎn fēng

箕风

jī fēng

湿风

shī fēng

刮风

guā fēng

祥风

xiáng fēng

迟风

chí fēng

众风

zhòng fēng

害风

hài fēng

结风

jié fēng

餐风

cān fēng

暗风

àn fēng

被风

bèi fēng

戗风

qiāng fēng

啸风

xiào fēng

乐风

lè fēng

搏风

bó fēng

赑风

bì fēng

凄风

qī fēng

趁风

chèn fēng

盗风

dào fēng

撮风

cuō fēng

鍊风

liàn fēng

男风

nán fēng

烈风

liè fēng

痉风

jìng fēng

透风

tòu fēng

依风

yī fēng

罡风

gāng fēng

竹风

zhú fēng

孤风

gū fēng

帆风

fān fēng

画风

huà fēng

孽风

niè fēng

淩风

líng fēng

革风

gé fēng

歪风

wāi fēng

鸿风

hóng fēng

鹏风

péng fēng

道风

dào fēng

通风

tōng fēng

调风

tiáo fēng

协风

xié fēng

避风

bì fēng

飓风

jù fēng

语风

yǔ fēng

吹风

chuī fēng

荡风

dàng fēng

癜风

diàn fēng

察风

chá fēng

菄风

dōng fēng

春风

chūn fēng

希风

xī fēng

刁风

diāo fēng

汤风

tāng fēng

温风

wēn fēng

心风

xīn fēng

防风

fáng fēng

搐风

chù fēng

美风

měi fēng

左风

zuǒ fēng

民风

mín fēng

雷风

léi fēng

苹风

píng fēng

陋风

lòu fēng

凶风

xiōng fēng

迅风

xùn fēng

豪风

háo fēng

蕙风

huì fēng

条风

tiáo fēng

鞴风

bèi fēng

积风

jī fēng

洋风

yáng fēng

辉风

huī fēng

流风

liú fēng

殊风

shū fēng

吸风

xī fēng

吟风

yín fēng

痴风

chī fēng

捕风

bǔ fēng

憎风

zēng fēng

招风

zhāo fēng

了风

le fēng

杀风

shā fēng

会风

huì fēng

郑风

zhèng fēng

趣风

qù fēng

廉风

lián fēng

重风

zhòng fēng

倾风

qīng fēng

推风

tuī fēng

严风

yán fēng

箭风

jiàn fēng

焚风

fén fēng

放风

fàng fēng

台风

tái fēng

开风

kāi fēng

眼风

yǎn fēng

英风

yīng fēng

弊风

bì fēng

阵风

zhèn fēng

世风

shì fēng

豳风

bīn fēng

露风

lòu fēng

仙风

xiān fēng

别风

bié fēng

皇风

huáng fēng

俊风

jùn fēng

脐风

qí fēng

曙风

shǔ fēng

牌风

pái fēng

上风

shàng fēng

悲风

bēi fēng

阳风

yáng fēng

乘风

chéng fēng

黑风

hēi fēng

眇风

miǎo fēng

抱风

bào fēng

肃风

sù fēng

酸风

suān fēng

新风

xīn fēng

诒风

yí fēng

汉风

hàn fēng

陵风

líng fēng

旋风

xuàn fēng

颩风

biāo fēng

传风

chuán fēng

威风

wēi fēng

仁风

rén fēng

便风

biàn fēng

贼风

zéi fēng

晨风

chén fēng

雁风

yàn fēng

培风

péi fēng

把风

bǎ fēng

戕风

qiāng fēng

钦风

qīn fēng

整风

zhěng fēng

顶风

dǐng fēng

讹风

é fēng

摔风

shuāi fēng

看风

kàn fēng

喉风

hóu fēng

望风

wàng fēng

武风

wǔ fēng

强风

qiáng fēng

大风

dà fēng

秋风

qiū fēng

乡风

xiāng fēng

蓼风

liǎo fēng

瞭风

liǎo fēng

贞风

zhēn fēng

胡风

hú fēng

热风

rè fēng

行风

xíng fēng

淫风

yín fēng

雌风

cí fēng

宣风

xuān fēng

季风

jì fēng

山风

shān fēng

出风

chū fēng

嘲风

cháo fēng

跌风

diē fēng

干风

gān fēng

鷐风

chén fēng

灵风

líng fēng

西风

xī fēng

飞风

fēi fēng

迵风

dòng fēng

筠风

yún fēng

搧风

shān fēng

惊风

jīng fēng

柔风

róu fēng

提风

tí fēng

阆风

láng fēng

炎风

yán fēng

家风

jiā fēng

末风

mò fēng

军风

jūn fēng

德风

dé fēng

定风

dìng fēng

沓风

tà fēng

謿风

cháo fēng

爽风

shuǎng fēng

隙风

xì fēng

劫风

jié fēng

嫩风

nèn fēng

临风

lín fēng

朔风

shuò fēng

驶风

shǐ fēng

成风

chéng fēng

移风

yí fēng

霉风

méi fēng

雄风

xióng fēng

含风

hán fēng

颠风

diān fēng

陆风

lù fēng

嘶风

sī fēng

刀风

dāo fēng

雅风

yǎ fēng

捆风

kǔn fēng

黄风

huáng fēng

反风

fǎn fēng

幽风

yōu fēng

颓风

tuí fēng

送风

sòng fēng

采风

cǎi fēng

变风

biàn fēng

隧风

suì fēng

韩风

hán fēng

昌风

chāng fēng

飙风

biāo fēng

惠风

huì fēng

丕风

pī fēng

无风

wú fēng

丽风

lì fēng

轮风

lún fēng

起风

qǐ fēng

楚风

chǔ fēng

幈风

píng fēng

鼓风

gǔ fēng

媮风

tōu fēng

见风

jiàn fēng

分风

fèn fēng

炼风

liàn fēng

手风

shǒu fēng

正风

zhèng fēng

驱风

qū fēng

巡风

xún fēng

随风

suí fēng

向风

xiàng fēng

学风

xué fēng

香风

xiāng fēng

节风

jié fēng

下风

xià fēng

上一组词:风威
下一组词:八面

更多威的组词

威风的意思


词语解释:

威风wēifēng

(1) 使人敬畏的气势或气派

例威风凛凛英power and prestige

引证解释:

⒈ 使人敬畏的声势气派。

引《史记·西南夷列传》:“上使王然于以越破及诛南夷兵威风喻滇王入朝。”
唐韩愈《故金紫光禄大夫董公行状》:“选擢才俊有威风。”
元关汉卿《单鞭夺槊》第一折:“看尉迟人生的威风也那气概。”
《水浒传》第七六回:“当先涌出英雄将,凛凛威风添气象。”
老舍《茶馆》第一幕:“不能这么说,我那点威风在您的面前可就施展不出来了。”

⒉ 形容有声势、气派。

引清李渔《蜃中楼·献寿》:“你当初分守钱塘,奄有一国,呵风叱雨,何等威风。”
孔厥袁静《新儿女英雄传》第一回:“他们一路走着,还很威风的喊口号。”

⒊ 犹气焰。

引《红楼梦》第五八回:“等两日消闲了,咱们痛回一回,大家把这威风杀一杀儿才好。”
沈从文《失业》:“人缚好了后,拴在马槽旁痛打了一顿,杀杀威风。”

国语词典:

煊赫的气势。

网络解释:

威风 (词语解释)

威风,汉语词汇。拼音:wēi fēng(1)指威严;使人震惊的气势。《三国志·吴志·张昭传》:“昭容貌矜严,有威风。”(2)指气焰。《红楼梦》第五十八回:“等两日咱们去痛回一回,大家把这威风煞一煞儿才好呢。”
更多风的组词

威风详细解释


读音:wēi

威wēi(名)表现出来的能压服人的力量或使人敬畏的气魄:~风|~势。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025