jiān shè
jiān shè
jiān tú
jiān zhú
jiān qí
jiān cái
jiān yì
jiān cún
jiān míng
jiān yán
jiān guó
jiān chéng
jiān liǎng
jiān zhēn
jiān jīn
jiān cái
jiān yòng
jiān zǒng
jiān chéng
jiān lǎn
jiān sù
jiān tiān
jiān qiū
jiān guān
jiān dīng
jiān zhèng
jiān xīn
jiān shù
jiān suì
jiān luó
jiān cùn
jiān gāi
jiān tiāo
jiān cǎi
jiān zǐ
jiān lì
jiān yī
jiān shān
jiān fù
jiān liàng
jiān yíng
jiān zhī
jiān bāo
jiān háo
jiān pǐn
jiān fù
jiān tǒng
jiān mǎ
jiān yǔ
jiān zōng
jiān gù
jiān rèn
jiān shǔ
jiān shì
jiān chēng
jiān jí
jiān bèi
jiān cǎi
jiān jiǎ
jiān yì
jiān liè
jiān tǔ
jiān tōng
jiān qiǎn
jiān qià
jiān lǐng
jiān bèi
jiān qiě
jiān jì
jiān cí
jiān hé
jiān jiā
jiān gù
jiān yè
jiān róng
jiān póu
jiān měi
jiān xíng
jiān ài
jiān zhí
jiān shàn
jiān yíng
jiān huái
jiān zhí
jiān chù
jiān wèi
jiān yōu
jiān xún
jiān běn
jiān chéng
jiān róng
jiān bāo
jiān rú
jiān lín
jiān dào
jiān zhuàn
jiān xī
jiān gōng
jiān gāi
jiān yí
jiān rén
jiān wù
jiān cháng
jiān quán
jiān zī
jiān nián
jiān tūn
jiān yùn
jiān tīng
jiān shì
jiān fù
jiān pú
jiān lù
jiān chāi
jiān ròu
jiān yù
jiān bìng
jiān rì
jiān shī
jiān jiù
⒈ 谓一齐达到某种程度。
引清魏源《<定盦文录>序》:“自孔门七十子之徒,德行、言语、政事、文学,已不能兼诣;其后分散诸国,言语家流为宋玉、唐勒、景差,益与道分裂。”
兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。
诣读音:yì诣yì(1)〈书〉(2)(动)到某人所在的地方;到某个地方去看人(多用于所尊敬的人):~烈士墓参谒。(3)(学业、技术等)所达到的程度:造~|苦心孤~。