jiān tūn
jiān liǎng
jiān shù
jiān cái
jiān qí
jiān mǎ
jiān fù
jiān yíng
jiān rì
jiān guān
jiān chù
jiān shì
jiān chéng
jiān lín
jiān shān
jiān chēng
jiān yōu
jiān dīng
jiān hé
jiān tiāo
jiān cùn
jiān lǎn
jiān bāo
jiān yíng
jiān ròu
jiān qià
jiān shàn
jiān cái
jiān shī
jiān wù
jiān nián
jiān luó
jiān liè
jiān yì
jiān tǔ
jiān gù
jiān póu
jiān yù
jiān huái
jiān zhèng
jiān yí
jiān zī
jiān rén
jiān rú
jiān lù
jiān yùn
jiān zǒng
jiān gāi
jiān cháng
jiān pǐn
jiān bìng
jiān sù
jiān cǎi
jiān xíng
jiān róng
jiān yòng
jiān cí
jiān qiū
jiān bèi
jiān tǒng
jiān zhēn
jiān fù
jiān guó
jiān fù
jiān bèi
jiān yán
jiān zhí
jiān suì
jiān quán
jiān gāi
jiān shè
jiān háo
jiān shè
jiān xī
jiān liàng
jiān jiā
jiān míng
jiān yè
jiān zǐ
jiān dào
jiān zhuàn
jiān zhī
jiān zhú
jiān shì
jiān lǐng
jiān jiù
jiān wèi
jiān chāi
jiān lì
jiān rèn
jiān chéng
jiān pú
jiān jí
jiān jì
jiān zhí
jiān bāo
jiān xīn
jiān běn
jiān jīn
jiān qiě
jiān tōng
jiān róng
jiān yī
jiān shǔ
jiān ài
jiān yì
jiān yǔ
jiān xún
jiān tiān
jiān jiǎ
jiān chéng
jiān cún
jiān qiǎn
jiān měi
jiān gù
jiān tú
jiān gōng
jiān tīng
jiān cǎi
jiān zōng
zhān tú
pì tú
qiáo tú
gōu tú
zūn tú
huà tú
hú tu
nián tú
gū tú
dēng tú
zhì tú
jìn tú
chù tú
huán tú
xíng tú
kāng tú
dāng tú
kuàng tú
tǎn tú
xīn tú
chuān tú
jiān tú
dào tú
jìng tú
báo tú
wǎn tú
jǐng tú
qióng tú
cháng tú
zǎi tú
bì tú
cuò tú
cháng tú
huà tú
shì tú
bǎi tú
jì tú
bàn tú
jìn tú
dà tú
tān tú
quán tú
sǎ tú
zōu tú
shì tú
hǎi tú
yā tú
jiǎ tú
huí tú
tōng tú
qián tú
wěi tú
liáng tú
jiū tú
yáo tú
mì tú
bī tú
lí tú
cóng tú
xiāo tú
jiù tú
wèn tú
qǐ tú
fù tú
jiǔ tú
lín tú
fēn tú
jīn tú
hú tu
mí tú
pì tú
mò tú
shuò tú
bié tú
jiàn tú
zhǐ tú
guì tú
gǎi tú
jiè tú
píng tú
sū tú
lù tú
lì tú
qí tú
jiǒng tú
chú tú
è tú
jiāo tú
qǐ tú
hòu tú
lǚ tú
bǎi tú
gǔn tú
guó tú
chuán tú
qú tú
wěi tú
fēng tú
wū tú
xiāo tú
guī tú
ní tú
shī tú
qí tú
xiū tú
jǐn tú
jiōng tú
shū tú
chuò tú
yuān tú
pēn tú
lí tú
yán tú
cí tú
⒈ 犹兼程。
引三国魏曹叡《善哉行》:“休休六军,咸同斯武。兼涂星迈,亮兹行阻?”
南朝宋鲍照《行京口至竹里》诗:“兼涂无憩鞍,半菽不遑食。”
兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。
涂读音:tú涂tú(1)(动)使油漆、颜色、脂粉、药物等附着在物体上:~粉|~药。(2)(动)(动)乱写或乱画;随意地写字或画画:~抹。(3)(动)(动)抹去:~改|~料。(4)(动)(名)〈书〉泥:~炭。(5)(动)(名)海涂。(6)(动)同途。(7)(动)姓。