jiān gāi
jiān chéng
jiān chù
jiān zhí
jiān lín
jiān fù
jiān yè
jiān tōng
jiān shī
jiān shù
jiān bèi
jiān suì
jiān shàn
jiān míng
jiān luó
jiān yán
jiān bèi
jiān yíng
jiān huái
jiān hé
jiān yí
jiān zī
jiān xíng
jiān liè
jiān shì
jiān rèn
jiān jí
jiān pú
jiān lì
jiān yǔ
jiān lǐng
jiān cǎi
jiān chēng
jiān guān
jiān jiā
jiān rú
jiān fù
jiān xún
jiān jiù
jiān mǎ
jiān liǎng
jiān yī
jiān shè
jiān fù
jiān gāi
jiān chāi
jiān wù
jiān lǎn
jiān yì
jiān nián
jiān zǐ
jiān chéng
jiān róng
jiān háo
jiān tūn
jiān xīn
jiān yì
jiān shān
jiān cùn
jiān cái
jiān zhí
jiān cún
jiān cí
jiān tiāo
jiān shè
jiān zhuàn
jiān jiǎ
jiān xī
jiān yù
jiān měi
jiān liàng
jiān dào
jiān zhèng
jiān zhī
jiān zhēn
jiān guó
jiān yíng
jiān shǔ
jiān cái
jiān dīng
jiān zǒng
jiān qiǎn
jiān bāo
jiān wèi
jiān yòng
jiān běn
jiān bìng
jiān rì
jiān zōng
jiān qí
jiān qià
jiān gōng
jiān póu
jiān ài
jiān rén
jiān jì
jiān sù
jiān qiū
jiān chéng
jiān zhú
jiān pǐn
jiān gù
jiān cháng
jiān ròu
jiān tú
jiān shì
jiān jīn
jiān gù
jiān quán
jiān tǔ
jiān tǒng
jiān bāo
jiān lù
jiān yùn
jiān tīng
jiān cǎi
jiān tiān
jiān qiě
jiān yōu
jiān róng
bāo bìng
chè bìng
lián bìng
wēi bìng
yī bìng
pín bìng
huǒ bìng
qiān bìng
líng bìng
fú bìng
pián bìng
shān bìng
lín bìng
guī bìng
huǒ bìng
cái bìng
jiān bìng
qiě bìng
bǐ bìng
bù bìng
yōng bìng
yí bìng
dū bìng
máng bìng
shā bìng
hé bìng
tūn bìng
dǎ bìng
gé bìng
cān bìng
bèn bìng
qīn bìng
sī bìng
sì bìng
cuī bìng
yōu bìng
huǒ bìng
jiāo bìng
gé bìng
bī bìng
xiāng bìng
hùn bìng
兼并jiānbìng
(1) 指侵吞别国的领土或别人的产业
例大户兼并。——清·张廷玉《明史》例兼并之家。——清·洪亮吉《治平篇》例抑其兼并。例兼并小国英amalgamate;annex⒈ 同时并列;两全。
引清李渔《凰求凤·翻卷》:“徵文考行,二者难兼并,若个堪居絶等,推敲不厌详明。”
并吞。指土地侵并,或经济侵占。 《墨子·天志下》:“今天下之诸侯,将犹皆侵凌攻伐兼并。”
汉晁错《论贵粟疏》:“此商人所以兼并农人,农人所以流亡者也。”
宋王安石《兼并》诗:“人主擅操柄,如天持斗魁。赋予皆自我,兼并巧姦回。”
范文澜《中国近代史》第六章第二节:“俄国向太平洋挺进时期,从北方威胁着中国,它兼并了黑龙江以北的土地以后,还想要把中国的东三省和朝鲜纳入它的势力范围。”
合并。
兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。
并读音:bìng,bīng[ bìng ]1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。