yín fāng
yín dà
yín liè
yín wù
yín qì
yín sì
yín qì
yín chá
yín dú
yín xié
yín bào
yín liáo
yín móu
yín màn
yín yù
yín huò
yín shuō
yín dào
yín wěi
yín huò
yín chǐ
yín yù
yín yàn
yín nüè
yín huò
yín quán
yín wēi
yín xiá
yín yàn
yín fēng
yín bì
yín fàng
yín lè
yín yì
yín yì
yín mí
yín péng
yín sú
yín chí
yín yù
yín huì
yín gǔ
yín qiǎo
yín xù
yín xīn
yín yòng
yín zhuó
yín hūn
yín huì
yín jiāo
yín è
yín jiǔ
yín sī
yín fěi
yín dài
yín fú
yín dàng
yín yì
yín xiè
yín pì
yín yǔ
yín tài
yín tè
yín mí
yín nì
yín lǎn
yín lüè
yín yě
yín wā
yín dān
yín nì
yín xì
yín tōng
yín yǎn
yín dào
yín shē
yín lì
yín huà
yín cí
yín huāng
yín fū
yín làng
yín yú
yín fēi
yín huá
yín yín
yín zéi
yín sè
yín miǎn
yín bì
yín bèi
yín yán
yín zhì
yín gòu
yín luàn
yín lù
yín lì
yín guǐ
yín shuò
yín cuò
yín lèi
yín fèi
yín lín
yín làn
yín duò
yín dài
yín lüè
yín lù
yín wū
yín jiǎo
yín cí
yín liáo
yín yǔ
yín dú
yín dé
yín màn
yín yì
yín rén
yín tài
yín nù
yín fú
yín pì
yín xíng
yín méi
yín jì
yín yè
yín luò
yín qīn
yín màn
yín lì
奢侈无度。
⒈ 奢侈无度。
引《韩非子·解老》:“遇诸侯有礼义则役希起,治民事务本则淫奢止。”
晋王嘉《拾遗记·前汉下》:“哀帝尚淫奢,多进諂佞。”
《宋书·五行志四》:“帝自初即位,便淫奢极欲,多佔幼女,或夺士妻,崇饰宫室,妨害农战。”
《梁书·贺琛传》:“淫奢之弊,其事多端。”
淫yín(1)(形)过多或过甚:~雨|~威。(2)(动)放纵;无节制:骄奢~逸|乐而不~;哀而不伤。(3)指不正当的男女关系:奸~|~乱。
奢读音:shē奢shē(1)(形)奢侈:穷~极欲。(2)(形)过分的:~望。