yín nì
yín mí
yín jiǎo
yín dàng
yín fú
yín bì
yín màn
yín fàng
yín lù
yín yě
yín yù
yín fēi
yín fēng
yín xié
yín zhuó
yín quán
yín qīn
yín qì
yín liáo
yín dài
yín lín
yín xīn
yín màn
yín pì
yín nù
yín sī
yín yàn
yín lì
yín yì
yín cuò
yín hūn
yín huāng
yín yì
yín chí
yín sè
yín yǎn
yín è
yín lè
yín shuò
yín dú
yín yú
yín rén
yín bèi
yín huì
yín bào
yín xiè
yín lù
yín gòu
yín yè
yín qiǎo
yín péng
yín liè
yín nì
yín làn
yín pì
yín yǔ
yín qì
yín tài
yín dào
yín dà
yín lì
yín luò
yín huò
yín lì
yín chǐ
yín xiá
yín dú
yín gǔ
yín xíng
yín fú
yín xù
yín fěi
yín yì
yín yòng
yín liáo
yín méi
yín lüè
yín huì
yín wēi
yín tōng
yín guǐ
yín cí
yín zhì
yín jiǔ
yín wěi
yín wā
yín zéi
yín sú
yín dài
yín yín
yín wū
yín shuō
yín yù
yín cí
yín wù
yín jì
yín lüè
yín tè
yín yù
yín bì
yín huò
yín fèi
yín dé
yín sì
yín luàn
yín lèi
yín yán
yín xì
yín jiāo
yín huò
yín fū
yín huà
yín làng
yín mí
yín miǎn
yín huá
yín lǎn
yín dān
yín nüè
yín chá
yín yì
yín fāng
yín móu
yín màn
yín duò
yín dào
yín tài
yín yǔ
yín yàn
yín shē
dūn pì
hòu pì
fěi pì
cháng pì
guǐ pì
páng pì
rǎng pì
áo pì
zhēng pì
guàn pì
pō pì
wǎng pì
zī pì
zhēng bì
wù pì
èr pì
xuān pì
jǐng pì
xuán pì
kuān pì
zhòng pì
qū pì
pián pì
bì pì
xián pì
gāo pì
fēi pì
sān pì
cān pì
guǐ pì
kěn pì
féi pì
pī pì
zhǐ bì
jiāo pì
yōu pì
zhāng pì
chuàng pì
yàn pì
shū pì
shēng pì
zuǒ pì
hàn pì
qún bì
kuò pì
hóng pì
lùn pì
shì bì
bǎi bì
sì pì
zhào pì
jīng pì
fèi pì
tiān pì
pái pì
dié pì
ròu pì
xié pì
yín pì
chéng pì
jī pì
liè pì
xī pì
zòu pì
zhào pì
wǎng pì
tuò pì
qióng pì
chǎn pì
jì pì
huò pì
pán pì
kāi pì
xuǎn pì
piān pì
biān bì
fù pì
huì pì
hé pì
guò pì
miǎn pì
ā pì
zhào pì
dú pì
bān bì
pán pì
huō pì
liú pì
pán pì
gǎi pì
xiǎo pì
niè pì
bīn pì
huí pì
qí pì
jiǎn pì
ào pì
lái pì
jiǎn pì
bìn pì
dòu pì
xiǎn pì
gōng pì
pēng pì
xíng pì
yǐn pì
bā pì
xī pì
yāo pì
hē pì
jiàn pì
mò pì
qún bì
duàn pì
jiù pì
dà pì
xuàn pì
lìng pì
duō pì
zhòng pì
fù bì
biāo pì
míng bì
tòu pì
fǎ pì
huáng pì
ào pì
pán pì
亦作“淫僻”。
放(.好工具)荡淫乱。
邪恶不正。
⒈ 亦作“淫僻”。
⒉ 放荡淫乱。
引《礼记·经解》:“故昏姻之礼废,则夫妇之道苦,而淫辟之罪多矣。”
《汉书·礼乐志》:“郑卫之声兴则淫辟之化流。”
颜师古注:“辟读曰僻也。”
《汉书·地理志下》:“是以其民终不相盗,无门户之闭,妇人贞信不淫辟。”
《隋书·五行志上》:“时穆后母子淫僻,干预朝政,时人患之。”
⒊ 邪恶不正。
引《墨子·尚同下》:“小人见姦巧,乃闻不言也,发罪钧。此言见淫辟不以告者,其罪亦犹淫辟者也。”
《汉书·匡衡传》:“今天下俗贪财贱义,好声色,上侈靡,廉耻之节薄,淫辟之意纵。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷一:“渊明诗曰:‘……四体诚乃疲,而无异患干。’是勤可以远淫辟也。”
明杨慎《广正统论》:“至唐则无贤不肖,淫僻天昏皆宗矣。”
淫yín(1)(形)过多或过甚:~雨|~威。(2)(动)放纵;无节制:骄奢~逸|乐而不~;哀而不伤。(3)指不正当的男女关系:奸~|~乱。
辟读音:bì,pī,pì[ pì ]1.透彻:精~。透~。
2.驳斥或排除(不正确的言论或谣言):~谣。~邪说。
3.法律;法:大~(古代指死刑)。