yín qīn
yín tè
yín lù
yín màn
yín huò
yín luò
yín tōng
yín shuō
yín jiǎo
yín huá
yín liè
yín liáo
yín xù
yín shuò
yín sú
yín tài
yín dú
yín lín
yín fú
yín dài
yín xiá
yín fū
yín yì
yín lèi
yín sì
yín luàn
yín yàn
yín dà
yín zhì
yín xì
yín wù
yín yù
yín liáo
yín dàng
yín yín
yín cí
yín bèi
yín dú
yín guǐ
yín lüè
yín huò
yín miǎn
yín yán
yín màn
yín péng
yín tài
yín lè
yín xīn
yín fèi
yín è
yín nì
yín jì
yín lì
yín yì
yín yǔ
yín jiǔ
yín dào
yín yú
yín gǔ
yín lǎn
yín huāng
yín chí
yín lì
yín chǐ
yín dān
yín yì
yín cuò
yín xiè
yín wā
yín yǎn
yín fú
yín pì
yín móu
yín lù
yín bào
yín làng
yín huò
yín yǔ
yín dé
yín lì
yín qì
yín gòu
yín mí
yín xíng
yín yòng
yín yě
yín sè
yín nì
yín cí
yín nüè
yín lüè
yín yù
yín mí
yín huà
yín quán
yín wū
yín dào
yín sī
yín hūn
yín zéi
yín pì
yín qì
yín yè
yín duò
yín yù
yín fěi
yín chá
yín màn
yín fēi
yín rén
yín fāng
yín nù
yín làn
yín shē
yín bì
yín wēi
yín zhuó
yín jiāo
yín qiǎo
yín huì
yín bì
yín wěi
yín fàng
yín yàn
yín dài
yín yì
yín xié
yín méi
yín huì
yín fēng
bēn yì
háo yì
xióng yì
jiāo yì
jūn yì
lún yì
quē yì
nóng yì
jiàn yì
zhān yì
gū yì
jiāo yì
guǐ yì
huān yì
qián yì
zì yì
zì yì
ān yì
fēng yì
làn yì
yīng yì
fù yì
jiǔ yì
jǔ yì
shàn yì
gǔ yì
lóng yì
chù yì
jiāo yì
bèng yì
cóng yì
tián yì
qīng yì
zhuì yì
yú yì
kuàng yì
hūn yì
lè yì
liú yì
cuàn yì
fén yì
ruì yì
hóng yì
pán yì
tǐng yì
shē yì
jiǔ yì
gāo yì
shī yì
qīng yì
láo yì
yǎ yì
fēng yì
jùn yì
è yì
mài yì
dàng yì
xián yì
guàng yì
guī yì
xiǎng yì
diān yì
chāo yì
biàn yì
héng yì
jùn yì
hóng yì
yú yì
mèi yì
táo yì
yǐn yì
fèn yì
wú yì
zhuó yì
jìng yì
yún yì
wáng yì
shén yì
áo yì
bō yì
bān yì
liáng yì
qiú yì
chōng yì
yáng yì
xiá yì
ào yì
kuì yì
xián yì
sī yì
sàn yì
dùn yì
yǒng yì
piāo yì
quē yì
yuè yì
shuǎng yì
fàng yì
bū yì
yóu yì
lì yì
chǔ yì
bēn yì
fú yì
yǒng yì
dàn yì
hóng yì
lán yì
kuáng yì
piāo yì
fēng yì
chāng yì
xiù yì
lòu yì
chěng yì
yín yì
xiāo yì
mì yì
féi yì
dàng yì
jùn yì
.淫逸yínyì
(1) 淫乱;淫荡
例骄奢淫逸英indulge in;dissipate⒈ 恣纵逸乐。
引《国语·楚语上》:“齐桓、晋文,皆非嗣也,还軫诸侯,不敢淫逸。”
《战国策·楚策四》:“专淫逸侈靡,不顾国政, 郢都必危矣!”
三国蜀诸葛亮《正议》:“子桓淫逸,继之以篡。”
⒉ 淫荡,淫乱。
引晋干宝《晋纪总论》:“先时而婚,任情而动,故皆不耻淫逸之过,不拘妬忌之恶。”
唐元稹《莺莺传》:“奈何因不令之婢,致淫逸之词。”
鲁迅《汉文学史纲要》第二篇:“﹝后儒﹞遂亦疑及《郑风》,以为淫逸,失其旨矣。”
淫yín(1)(形)过多或过甚:~雨|~威。(2)(动)放纵;无节制:骄奢~逸|乐而不~;哀而不伤。(3)指不正当的男女关系:奸~|~乱。
逸读音:yì逸yì(1)(形)安乐;安闲:安~|以~待劳|一劳永~。(2)(动)逃跑:奔~|逃~。(3)(动)避世隐居:隐~|~居。(4)(动)散失;失传:~文|~书|~事|~闻。(5)(动)超过一般:超~|~群。