gǔ shì
gǔ jí
gǔ chóng
gǔ huí
gǔ qì
gǔ dù
gǔ huài
gǔ dú
gǔ zī
gǔ huí
gǔ dào
gǔ huì
gǔ fèi
gǔ zhèng
gǔ shù
gǔ tè
gǔ wěi
gǔ shí
gǔ wěi
gǔ mèi
gǔ nìng
gǔ zhù
gǔ gàn
gǔ bì
gǔ sàng
gǔ nì
gǔ dàng
gǔ diāo
gǔ gé
gǔ yě
gǔ shā
gǔ huò
gǔ bì
gǔ yù
gǔ yàn
gǔ sī
gǔ yòu
gǔ zhàng
gǔ shī
gǔ zāi
gǔ zhǔ
zēng dú
shè dú
sì dú
chēn dú
fēng dú
huǒ dú
chóu dú
cán dú
xíng dú
jù dú
jìn dú
mìng dú
tíng dú
kuò dú
dù dú
wū dú
jì dú
yǒu dú
jiē dú
jiān dú
yí dú
sān dú
yáo dú
jī dú
fèn dú
zhòng dú
yīn dú
yān dú
cǎn dú
liè dú
gǔ dú
jiāo dú
hěn dú
guǐ dú
dān dú
kè dú
méi dú
zhàng dú
shěn dú
huàn dú
jiè dú
bài dú
chuāng dú
juān dú
jiàn dú
xī dú
suō dú
jiě dú
yāng dú
jiàn dú
láng dú
fēng dú
kǔ dú
yào dú
fú dú
chuàng dú
cāi dú
chǔ dú
hěn dú
yǎn dú
zhèn dú
liáo dú
wū dú
bàng dú
méi dú
cǎn dú
chěng dú
xī dú
kù dú
tú dú
huáng dú
chǒu dú
rěn dú
tóng dú
kè dú
chēn dú
gǔ dú
huò dú
guā dú
méi dú
qióng dú
zhòng dú
kǎn dú
xià dú
diāo dú
huái dú
yán dú
zhòng dú
bǎi dú
wū dú
biān dú
tú dú
dān dú
rè dú
zhǒng dú
màn dú
níng dú
hèn dú
fèn dú
fàng dú
liú dú
gū dú
dīng dú
xiǎn dú
dòu dú
lì dú
è dú
yí dú
bìng dú
ěr dú
yín dú
fèn dú
wǔ dú
qiā dú
zhǎn dú
jù dú
chài dú
ài dú
kù dú
fáng dú
shé dú
fán dú
jiǔ dú
hòu dú
yǔ dú
shì dú
sù dú
xīn dú
bǎng dú
yǎng dú
niè dú
hū dú
wú dú
pū dú
jiū dú
yuàn dú
yàn dú
fú dú
wèi dú
shé dú
chèn dú
kùn dú
zāi dú
tú dú
zì dú
shēn dú
bīng dú
bá dú
xīn dú
xiāo dú
hán dú
kuì dú
fàn dú
lí dú
fù dú
jiè dú
xī dú
huī dú
tòng dú
dǎi dú
xiǎn dú
xī dú
⒈ 谓用毒药杀人。
引《左传·昭公元年》“何谓蛊” 唐孔颖达疏:“以毒药药人,令人不自知者,今律谓之蛊毒。”
⒉ 指毒药。
引明王錂《寻亲记·遣奴》:“你下挑生,拆得人夫妇分;下蛊毒,令人做鬼魂。”
⒊ 蛊虫之毒。
引清王士禛《香祖笔记》卷三:“两广、云、贵多有蛊毒,饮食后,咀嚼当归即解。”
清林则徐《晓喻粤省士商军民人等速戒鸦片告示稿》:“是(鸦片)比诸盗贼之用闷香,拐带之用迷药,妖邪之用蛊毒,以攫人财而害人命者,殆有甚焉。”
以毒物害人。
蛊gǔ把许多毒虫放在器皿里;使互相吞食;最后剩下不死的毒虫叫蛊;旧时传说可用来毒害人。
毒读音:dú,dài[ dú ]1. 有害的性质或有害的东西:毒气。毒性。毒饵。毒药。毒蛇。吸毒。贩毒。
2. 害,伤害:毒害。毒化。毒杀。莫予毒也(没有谁能危害我,即谁也不能把我怎么样)。
3. 凶狠,猛烈:毒辣。毒计。毒刑。狠毒。恶毒。
4. 恨,以为苦:令人愤毒。