gǔ dú
gǔ fèi
gǔ zhàng
gǔ zhèng
gǔ dào
gǔ huí
gǔ chóng
gǔ gé
gǔ jí
gǔ tè
gǔ bì
gǔ yě
gǔ nì
gǔ gàn
gǔ zī
gǔ zhù
gǔ sī
gǔ mèi
gǔ huí
gǔ qì
gǔ dàng
gǔ sàng
gǔ zāi
gǔ yòu
gǔ huì
gǔ shī
gǔ huài
gǔ dù
gǔ yàn
gǔ diāo
gǔ zhǔ
gǔ shí
gǔ huò
gǔ wěi
gǔ yù
gǔ wěi
gǔ bì
gǔ shā
gǔ nìng
gǔ shù
gǔ shì
dǎo huò
shān huò
fú huò
kùn huò
àn huò
chī huò
zhòng huò
jiǎn huò
jiǎo huò
dà huò
yíng huò
huǎng huò
hūn huò
nìng huò
huí huò
zhuō huò
xiǎo huò
dàng huò
hùn huò
huǎng huò
què huò
yāo huò
shī huò
yǐ huò
rǎn huò
bèi huò
rǎo huò
zhòng huò
yū huò
yíng huò
yín huò
gǔ huò
huáng huò
lún huò
shān huò
qīng huò
mào huò
hūn huò
bì huò
jiāo huò
zhǎng huò
luàn huò
yòu huò
guǐ huò
huáng huò
mí huò
chán huò
qiān huò
xiáo huò
huāng huò
cāi huò
yíng huò
jiǎo huò
wū huò
kuāng huò
sān huò
yíng huò
wǎng huò
bì huò
pò huò
yáo huò
shàn huò
yāo huò
hú huò
huáng huò
tōng huò
gǔ huò
bù huò
yí huò
yí huò
gǔ huò
kuáng huò
gǔ huò
mó huò
sī huò
kuáng huò
guài huò
nì huò
biàn huò
míng huò
yú huò
sǒng huò
miù huò
qī huò
biàn huò
yáo huò
mèi huò
fēn huò
dān huò
huàn huò
wù huò
jīng huò
miù huò
zhèn huò
fán huò
jiě huò
mèi huò
ān huò
chēng huò
chǎn huò
xié huò
shuǎng huò
jǔ huò
xuàn huò
wú huò
guǐ huò
chǒng huò
wū huò
shān huò
èr huò
wǎng huò
huì huò
biàn huò
mí huò
xuàn huò
huáng huò
kǒng huò
fǎn huò
蛊惑gǔhuò
(1) 使人心意迷惑
例蛊(好工具.)惑人心英demagogic⒈ 迷乱;惑乱。
引汉王符《潜夫论·潜叹》:“末世则不然,徒信贵人骄妒之议,独用苟媚蛊惑之言。”
唐白居易《古冢狐》诗:“何况褒姒之色善蛊惑,能丧人家覆人国。”
《明史·毛玉传》:“玉即抗疏歷叙武宗时事,劝帝戒嗜欲,杜请託,以破侥倖之门,塞蛊惑之隙。”
章炳麟《驳康有为论革命书》:“尊称圣人,自谓教主,而犹为是妄言,在己则脂韦突梯,以佞满人已耳;而天下受其蛊惑者,乃较诸出于贱儒元恶之口为尤甚。”
⒉ 迷惑;诱惑。
引南朝梁刘勰《灭惑论》:“糜费产业,蛊惑士女。运迍则蝎国,世平则蠹民。”
宋王栐《燕翼诒谋录》卷三:“上散青苗钱于设厅,而置酒肆于譙门;民持钱而出者,诱之使饮,十费其二三矣。又恐其不顾也,则命娼女坐肆作乐以蛊惑之。”
清李渔《玉搔头·情试》:“只因这两个小人在侧,终朝蛊惑宸聪,以致如此。”
诱惑,使人心意迷乱。
蛊gǔ把许多毒虫放在器皿里;使互相吞食;最后剩下不死的毒虫叫蛊;旧时传说可用来毒害人。
惑读音:huò惑huò(1)(动)疑惑;迷惑:惶~|迷~|大~不解|智者不~。(2)(动)使迷惑:~乱|~人耳目|谣言~众。