chuī qiāng
chuī chén
chuī tóng
chuī shā
chuī zhú
chuī máo
chuī hǔ
chuī da
chuī chàng
chuī lún
chuī fú
chuī tái
chuī huáng
chuī luó
chuī yáng
chuī jīn
chuī hún
chuī sù
chuī hū
chuī zhì
chuī rǔ
chuī lǜ
chuī xiāo
chuī jìng
chuī huī
chuī yù
chuī yú
chuī pāi
chuī sàn
chuī xī
chuī guǎn
chuī mào
chuī zòu
chuī yān
chuī pěng
chuī téng
chuī ǒu
chuī tán
chuī yè
chuī guǎn
chuī sòng
chuī huā
chuī fèng
chuī dí
chuī huǒ
chuī zǐ
chuī shǒu
chuī nòng
chuī lè
chuī bò
chuī shēng
chuī jī
chuī líng
chuī líng
chuī wàn
chuī xū
chuī xū
chuī shào
chuī qiú
chuī méi
chuī chí
chuī chuī
chuī yún
chuī dàng
chuī tǒng
chuī jiā
chuī niú
chuī shà
chuī dòng
chuī gǔ
chuī dēng
chuī fēng
chuī jiǎo
chuī biān
chuī shuā
chuī xǔ
chuī léi
chuī suǒ
chuī fā
chuī jī
chuī chún
chuī hǒu
chuī jī
yíng fú
pì fú
nì fú
bá fú
yíng fú
guò fú
zhǎn fú
jǐng fú
fǎng fú
wéi fú
jiǎn fú
kuāng fú
shì fú
mó fú
jī fú
gù fú
jīn fú
liáo fú
jiǎo fú
fǔ fú
hóng fú
qū fú
bǐng fú
fěn fú
xǐ fú
jiǔ fú
shàn fú
piāo fú
zhāo fú
fàn fú
tí fú
yīng fú
bāo fú
mó fú
zhú fú
chú fú
dà fú
jiǎo fú
huī fú
piāo fú
kǎi fú
shù fú
zhào fú
jiǎn fú
zhǔ fú
qīng fú
yù fú
pī fú
zhuó fú
lú fú
zhěng fú
bái fú
zōng fú
pái fú
jiān fú
zhòng fú
zhǎn fú
miè fú
fǔ fú
pāo fú
yíng fú
chuī fú
sǎo fú
guī fú
tí fú
mó fú
biāo fú
qīng fú
吹拂chuīfú
(1) 拂拭
(.好工具)例晨风吹拂着垂柳英sway;stir(2) 微风轻轻掠过。比喻对人的赞扬;推荐
英winnow⒈ 谓微风吹动物体。
引宋王安石《晨兴望南山》诗:“天风一吹拂,的皪成璵璠。”
茅盾《昙》一:“温暖的南风,轻轻地吹拂她的秀发。”
刘心武《班主任》:“晚风吹拂着她火烫的面颊。”
⒉ 比喻揄扬。
引《宋书·王微传》:“江(江湛 )不过强吹拂吾,云是巖穴人。巖穴人情所高,吾得当此,则鸡鶩变作凤皇,何为干饰廉隅,秩秩见於面目,所惜者大耳。”
微风拂拭。
如:「微风吹拂她的脸颊。」
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。