tí zòu
tí zhù
tí hóng
tí jīn
tí bì
tí bǎng
tí míng
tí kuǎn
tí xù
tí jìn
tí fú
tí hào
tí bá
tí tóu
tí shuō
tí yú
tí bǐ
tí bǎng
tí shàn
tí quē
tí miàn
tí niàn
tí jù
tí qiáo
tí huà
tí yá
tí gāng
tí pǐn
tí gāo
tí é
tí cān
tí pái
tí jiàn
tí zhì
tí fēng
tí zàn
tí cí
tí dì
tí yì
tí jì
tí shū
tí jié
tí tǎ
tí shuō
tí jīng
tí kuò
tí jiān
tí biǎn
tí zhù
tí jiān
tí mù
tí bǔ
tí cái
tí biǎo
tí zhǔn
tí gāo
tí huā
tí jué
tí kè
tí jiàn
tí miǎn
tí bǐ
tí còu
tí fèng
tí pài
tí hé
tí pò
tí qiān
pāo fú
chuī fú
nì fú
qū fú
pái fú
yíng fú
fàn fú
jiān fú
jiǔ fú
mó fú
zhú fú
zhěng fú
bǐng fú
qīng fú
fǔ fú
zhuó fú
zōng fú
shàn fú
guī fú
fǎng fú
jǐng fú
jiǎo fú
gù fú
jiǎn fú
tí fú
pī fú
bá fú
zhǎn fú
liáo fú
zhǔ fú
chú fú
zhào fú
zhāo fú
fěn fú
yíng fú
miè fú
dà fú
jī fú
shù fú
sǎo fú
mó fú
fǔ fú
yīng fú
piāo fú
shì fú
mó fú
lú fú
zhòng fú
qīng fú
bái fú
yù fú
huī fú
wéi fú
guò fú
biāo fú
jīn fú
kǎi fú
kuāng fú
xǐ fú
pì fú
tí fú
piāo fú
bāo fú
yíng fú
hóng fú
jiǎn fú
jiǎo fú
zhǎn fú
⒈ 品评,褒扬。
引《后汉书·党锢传序》:“故匹夫抗愤,处士横议,遂乃激扬名声,互相题拂,品覈公卿,裁量执政,婞直之风,於斯行矣。”
清黄宗羲《陆文虎先生墓志铭》:“一时士大夫听其谈论,皆以为陈同甫、辛幼安復出。 吴楚名士方招羣植党,互相题拂,急先生者愈甚。”
章炳麟《箴新党论》:“彼其激扬名声,互相题拂,两者对校,未见旧之必劣而新之必优。”
题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。