shàn wǔ
shàn dàng
shàn fēi
shàn xù
shān zhěn
shàn yú
shàn yē
shàn bǎn
shān fēng
shàn tuí
shàn duì
shàn fú
shàn jiǎng
shàn bèi
shàn yáo
shàn fū
shàn zhuì
shàn gòu
shàn jié
shàn shà
shàn gǔ
shàn xiān
shàn jiào
shàn sǎn
shàn dì
shàn hàn
shàn xíng
shàn láng
shàn nüè
shàn zi
shàn jiǎng
shàn fā
shàn chē
shàn kù
shàn chuāi
shàn shà
xiàn hē
shàn liè
shàn jù
shàn hé
shàn tóu
shān huò
jiǎn fú
jiān fú
fàn fú
zhǎn fú
bá fú
pái fú
jīn fú
yíng fú
zhāo fú
yíng fú
chuī fú
yīng fú
tí fú
pī fú
zhòng fú
kuāng fú
zhuó fú
shì fú
qīng fú
mó fú
huī fú
dà fú
wéi fú
bāo fú
hóng fú
sǎo fú
jiǎo fú
jiǎn fú
gù fú
shàn fú
fǔ fú
guī fú
nì fú
kǎi fú
liáo fú
jiǔ fú
qū fú
bǐng fú
piāo fú
zōng fú
jǐng fú
guò fú
zhǎn fú
tí fú
fǔ fú
yíng fú
pāo fú
zhú fú
fǎng fú
zhào fú
chú fú
bái fú
zhěng fú
jiǎo fú
miè fú
fěn fú
mó fú
piāo fú
mó fú
shù fú
qīng fú
yù fú
lú fú
pì fú
xǐ fú
zhǔ fú
biāo fú
jī fú
⒈ 即拂尘。用以拂除尘埃和驱除蚊蝇的用具。
引《埤雅·释鸟》:“﹝孔雀﹞尾有金翠,五年而后成……人採其尾以饰扇拂。”
清王士禛《池北偶谈·谈异四·剑侠》:“堂中惟设一榻,有伟男子科跣坐其上,髮长及骭,童子数人执扇拂左右侍。”
⒉ 用扇扬拂。后亦以称揄扬荐引。
引《方言》第十二“吹、扇,助也” 晋郭璞注:“吹虚扇拂,相佐助也。”
1. 摇动生风取凉的用具:扇子。扇坠(扇柄下端的装饰物)。扇面儿。扇形。
2. 指板状或片状的屏:门扇。隔扇。
3. 量词,用于门窗等:一扇门。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。