qì shí
qì xiè
qì jú
qì zhì
qì fàn
qì yǔ
qì lèi
qì zhàng
qì jiǎ
qì dài
qì zhàng
qì dù
qì huái
qì fǔ
qì àn
qì néng
qì wán
qì guān
qì zhì
qì bào
qì xìng
qì gàn
qì jiàn
qì fēn
qì wù
qì lüè
qì shí
qì shǐ
qì yuè
qì yíng
qì yùn
qì shí
qì bèi
qì jù
qì huì
qì guān
qì xíng
qì zhòng
qì yòng
qì liàng
qì chē
qì móu
qì jiàn
qì xiá
qì xǔ
qì fú
qì líng
qì yùn
qì lè
qì shàng
qì jìng
qì xiǎo
qì yùn
qì rén
qì yè
qì gòng
qì shǎng
qì cái
qì ài
qì shì
qì rèn
qì yóu
qì yì
qì yù
qì zhì
qì yì
qì shù
qì mǐn
qì bì
qì zī
qì cháng
xiàng shǐ
bī shǐ
qū shǐ
tǎng shǐ
tiān shǐ
chāi shǐ
jī shǐ
pìn shǐ
xiāng shǐ
jiè shǐ
bèi shǐ
shè shǐ
xiàng shǐ
suō shǐ
dòng shǐ
yáo shǐ
rèn shǐ
tái shǐ
nú shǐ
jiàng shǐ
pái shǐ
nüè shǐ
shǐ
cháo shǐ
dān shǐ
quán shǐ
zòng shǐ
dì shǐ
chì shǐ
gòng shǐ
cái shǐ
líng shǐ
chēng shǐ
cái shǐ
qì shǐ
pì shǐ
yán shǐ
zhī shi
lǐng shǐ
shū shǐ
guàn shǐ
bù shǐ
guǎn shǐ
yùn shǐ
zuǒ shǐ
cū shǐ
hán shǐ
gōng shǐ
qián shǐ
zhēng shǐ
nèi shǐ
zuǒ shǐ
chéng shǐ
jī shǐ
bǐ shǐ
fèng shǐ
jūn shǐ
jí shǐ
lù shǐ
niǎo shǐ
wǔ shǐ
qū shǐ
liú shǐ
nǚ shǐ
bā shǐ
suī shǐ
xīng shǐ
yáo shǐ
jiǎng shǐ
wú shǐ
rú shǐ
yuè shǐ
zhào shǐ
diàn shǐ
xìn shǐ
juān shǐ
dà shǐ
biān shǐ
dāng shǐ
cū shǐ
ruò shǐ
niè shǐ
gōng shǐ
jìn shǐ
bì shǐ
guǐ shǐ
lǔ shǐ
qiǎn shǐ
fán shǐ
jiē shǐ
pò shǐ
cóng shǐ
xián shǐ
jiǎ shǐ
mǎ shǐ
fān shǐ
jié shǐ
huáng shǐ
běi shǐ
gěi shǐ
yuàn shǐ
fù shǐ
mìng shǐ
guó shǐ
chén shǐ
chū shǐ
lín shǐ
jiāo shǐ
xíng shǐ
chóng shǐ
zhǔ shǐ
fù shǐ
fàn shǐ
chì shǐ
zhōng shǐ
yān shǐ
guān shǐ
xiǎo shǐ
cái shǐ
lián shǐ
de shǐ
yì shǐ
rén shǐ
fán shǐ
hǎo shǐ
yì shǐ
zhì shǐ
pú shǐ
guǐ shǐ
zhǐ shǐ
jiè shǐ
suì shǐ
gōu shǐ
qīng shǐ
èr shǐ
qiě shǐ
zhì shǐ
zhì shǐ
cè shǐ
xué shǐ
xuān shǐ
bù shǐ
dié shǐ
lái shǐ
sǒu shǐ
tóng shǐ
zú shǐ
yì shǐ
huá shǐ
zǐ shǐ
qiǎng shǐ
cuó shǐ
zhī shǐ
bào shǐ
cháng shǐ
jiè shǐ
cù shǐ
chí shǐ
tǎng shǐ
jiù shǐ
shōu shǐ
xún shǐ
shén shǐ
⒈ 量材使用。
引汉董仲舒《春秋繁露·离合根》:“为人臣常竭情悉力而见其短长,使主上得而器使之。”
《续资治通鉴·宋理宗景定五年》:“秉忠既受命,以天下为己任,知无不言。凡宴间顾问,輒推荐人物可备器使者;其所甄拔,后皆为名臣。”
严复《救亡决论》:“虽学生年有出入,尚未闻培成何才,更不闻如何器使。”
⒉ 犹重用。
引宋秦观《朋党下》:“琦(韩琦)弼(富弼)仲淹(范仲淹 )等,旋被召擢,復蒙器使,遂得成其功名。”
宋叶适《与赵丞相书》:“遂躐他途以希进取,则不惟丧失名义,而他日之法令事功,踈拙旷废,将有面墙之羞,以辜朝廷器使之意。”
度才而授官。
器qì(1)(动)用具:瓷~|木~|~物。(2)(名)器官:消化~。(3)(名)度量;才能:~量|大~晚成。(4)(动)器重。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。