chén shuò
chén xià
chén shù
chén wèi
chén chù
chén yù
chén xìng
chén yì
chén gōng
chén liáo
chén shǔ
chén niè
chén rén
chén fù
chén dào
chén mín
chén jié
chén shì
chén zǎi
chén fú
chén zhì
chén chén
chén zuǒ
chén lǔ
chén fú
chén yī
chén shù
chén jí
chén shì
chén zǐ
chén lì
chén liáo
chén guān
chén pú
chén lín
chén lǐ
chén qiè
chén wèi
chén sī
chén shǐ
tiān shǐ
yáo shǐ
bì shǐ
dì shǐ
jiǎ shǐ
zuǒ shǐ
rén shǐ
lǐng shǐ
cái shǐ
guàn shǐ
qīng shǐ
jiè shǐ
de shǐ
gōng shǐ
mìng shǐ
cái shǐ
fān shǐ
shè shǐ
zòng shǐ
gòng shǐ
jī shǐ
cái shǐ
zhǐ shǐ
fán shǐ
zuǒ shǐ
quán shǐ
dòng shǐ
jiāo shǐ
xīng shǐ
chí shǐ
niǎo shǐ
líng shǐ
bù shǐ
fán shǐ
cháo shǐ
juān shǐ
hǎo shǐ
jūn shǐ
hán shǐ
rú shǐ
zhì shǐ
gōng shǐ
guān shǐ
pì shǐ
cè shǐ
tái shǐ
dié shǐ
zhōng shǐ
xiǎo shǐ
shōu shǐ
sǒu shǐ
xiāng shǐ
bèi shǐ
fàn shǐ
zhī shi
qiě shǐ
qì shǐ
qiǎng shǐ
shén shǐ
nǚ shǐ
yì shǐ
cū shǐ
yān shǐ
pái shǐ
suī shǐ
yáo shǐ
dān shǐ
cù shǐ
pò shǐ
fèng shǐ
huá shǐ
xué shǐ
bào shǐ
guǎn shǐ
jī shǐ
nüè shǐ
jí shǐ
lù shǐ
diàn shǐ
guǐ shǐ
guó shǐ
xuān shǐ
suō shǐ
chū shǐ
bǐ shǐ
chì shǐ
qū shǐ
chén shǐ
gěi shǐ
huáng shǐ
wú shǐ
jié shǐ
guǐ shǐ
jìn shǐ
nèi shǐ
yuàn shǐ
xún shǐ
lín shǐ
dāng shǐ
dà shǐ
tǎng shǐ
jiē shǐ
zhī shǐ
èr shǐ
yì shǐ
cóng shǐ
cuó shǐ
chóng shǐ
biān shǐ
lái shǐ
fù shǐ
bī shǐ
zhì shǐ
lián shǐ
zhì shǐ
ruò shǐ
niè shǐ
jiè shǐ
xiàng shǐ
jiàng shǐ
shǐ
tóng shǐ
lǔ shǐ
yán shǐ
yùn shǐ
yuè shǐ
xíng shǐ
fù shǐ
zhǔ shǐ
wǔ shǐ
zú shǐ
jiù shǐ
cū shǐ
xiàng shǐ
xìn shǐ
gōu shǐ
qū shǐ
jiǎng shǐ
zǐ shǐ
xián shǐ
rèn shǐ
zhào shǐ
jiè shǐ
bā shǐ
běi shǐ
qián shǐ
pú shǐ
liú shǐ
chì shǐ
chéng shǐ
pìn shǐ
shū shǐ
suì shǐ
yì shǐ
cháng shǐ
chēng shǐ
chāi shǐ
bù shǐ
zhēng shǐ
tǎng shǐ
mǎ shǐ
qiǎn shǐ
nú shǐ
⒈ 以臣使之。犹统治。
引《荀子·王霸》:“臣使诸侯,一天下,是又人情之所同欲也。”
《汉书·西南夷传》:“南粤以财物役属夜郎,西至桐师,然亦不能臣使也。”
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。