宣使


宣使的组词


宣振

xuān zhèn

宣究

xuān jiū

宣使

xuān shǐ

宣头

xuān tóu

宣徽

xuān huī

宣曲

xuān qǔ

宣出

xuān chū

宣朗

xuān lǎng

宣科

xuān kē

宣勅

xuān chì

宣干

xuān gàn

宣情

xuān qíng

宣达

xuān dá

宣风

xuān fēng

宣展

xuān zhǎn

宣名

xuān míng

宣泄

xuān xiè

宣调

xuān diào

宣译

xuān yì

宣押

xuān yā

宣布

xuān bù

宣辨

xuān biàn

宣笔

xuān bǐ

宣尼

xuān ní

宣恩

xuān ēn

宣劝

xuān quàn

宣勒

xuān lè

宣写

xuān xiě

宣慈

xuān cí

宣烈

xuān liè

宣广

xuān guǎng

宣流

xuān liú

宣染

xuān rǎn

宣赐

xuān cì

宣训

xuān xùn

宣谕

xuān yù

宣承

xuān chéng

宣播

xuān bō

宣飏

xuān yáng

宣畼

xuān chàng

宣发

xuān fā

宣隘

xuān ài

宣讲

xuān jiǎng

宣行

xuān xíng

宣令

xuān lìng

宣示

xuān shì

宣战

xuān zhàn

宣道

xuān dào

宣敷

xuān fū

宣宣

xuān xuān

宣防

xuān fáng

宣告

xuān gào

宣差

xuān chà

宣榭

xuān xiè

宣报

xuān bào

宣和

xuān hé

宣锡

xuān xī

宣荒

xuān huāng

宣读

xuān dú

宣弘

xuān hóng

宣鬯

xuān chàng

宣捷

xuān jié

宣命

xuān mìng

宣夺

xuān duó

宣漏

xuān lòu

宣牌

xuān pái

宣卷

xuān juàn

宣说

xuān shuō

宣光

xuān guāng

宣平

xuān píng

宣备

xuān bèi

宣言

xuān yán

宣德

xuān dé

宣化

xuān huà

宣麻

xuān má

宣肿

xuān zhǒng

宣介

xuān jiè

宣紙

xuān zhǐ

宣答

xuān dá

宣父

xuān fù

宣炉

xuān lú

宣美

xuān měi

宣封

xuān fēng

宣讀

xuān dú

宣授

xuān shòu

宣翼

xuān yì

宣纸

xuān zhǐ

宣腿

xuān tuǐ

宣淫

xuān yín

宣室

xuān shì

宣贯

xuān guàn

宣婬

xuān yín

宣排

xuān pái

宣畅

xuān chàng

宣召

xuān zhào

宣底

xuān dǐ

宣哲

xuān zhé

宣扬

xuān yáng

宣教

xuān jiào

宣导

xuān dǎo

宣唤

xuān huàn

宣传

xuān chuán

宣勑

xuān chì

宣陈

xuān chén

宣绩

xuān jì

宣敕

xuān chì

宣鑪

xuān lú

宣港

xuān gǎng

宣白

xuān bái

宣臻

xuān zhēn

宣称

xuān chēng

宣抚

xuān fǔ

宣判

xuān pàn

宣画

xuān huà

宣誓

xuān shì

宣气

xuān qì

宣燎

xuān liáo


枢使

shū shǐ

倘使

tǎng shǐ

鸟使

niǎo shǐ

言使

yán shǐ

裁使

cái shǐ

当使

dāng shǐ

收使

shōu shǐ

徭使

yáo shǐ

来使

lái shǐ

任使

rèn shǐ

降使

jiàng shǐ

街使

jiē shǐ

函使

hán shǐ

指使

zhǐ shǐ

给使

gěi shǐ

譬使

pì shǐ

郊使

jiāo shǐ

番使

fān shǐ

匦使

guǐ shǐ

节使

jié shǐ

廉使

lián shǐ

如使

rú shǐ

内使

nèi shǐ

策使

cè shǐ

仆使

pú shǐ

即使

jí shǐ

奴使

nú shǐ

神使

shén shǐ

殿使

diàn shǐ

贰使

èr shǐ

驱使

qū shǐ

长使

cháng shǐ

译使

yì shǐ

勾使

gōu shǐ

就使

jiù shǐ

子使

zǐ shǐ

公使

gōng shǐ

权使

quán shǐ

虏使

lǔ shǐ

烦使

fán shǐ

傥使

tǎng shǐ

从使

cóng shǐ

傜使

yáo shǐ

羁使

jī shǐ

青使

qīng shǐ

不使

bù shǐ

惯使

guàn shǐ

华使

huá shǐ

无使

wú shǐ

嚮使

xiàng shǐ

备使

bèi shǐ

蝶使

dié shǐ

鹾使

cuó shǐ

小使

xiǎo shǐ

宣使

xuān shǐ

命使

mìng shǐ

阉使

yān shǐ

左使

zuǒ shǐ

军使

jūn shǐ

支使

zhī shi

相使

xiāng shǐ

设使

shè shǐ

悦使

yuè shǐ

嗾使

sǒu shǐ

主使

zhǔ shǐ

虫使

chóng shǐ

好使

hǎo shǐ

只使

zhī shǐ

驰使

chí shǐ

虐使

nüè shǐ

中使

zhōng shǐ

国使

guó shǐ

运使

yùn shǐ

牌使

pái shǐ

器使

qì shǐ

得使

de shǐ

财使

cái shǐ

鬼使

guǐ shǐ

曏使

xiàng shǐ

贡使

gòng shǐ

差使

chāi shǐ

征使

zhēng shǐ

麤使

cū shǐ

五使

wǔ shǐ

臬使

niè shǐ

皇使

huáng shǐ

纵使

zòng shǐ

妇使

fù shǐ

敕使

chì shǐ

学使

xué shǐ

驿使

yì shǐ

迫使

pò shǐ

虽使

suī shǐ

女使

nǚ shǐ

卒使

zú shǐ

星使

xīng shǐ

留使

liú shǐ

官使

guān shǐ

质使

zhì shǐ

役使

yì shǐ

聘使

pìn shǐ

佐使

zuǒ shǐ

潜使

qián shǐ

儤使

bào shǐ

遂使

suì shǐ

信使

xìn shǐ

凡使

fán shǐ

称使

chēng shǐ

俾使

bǐ shǐ

泛使

fàn shǐ

动使

dòng shǐ

勑使

chì shǐ

至使

zhì shǐ

臣使

chén shǐ

唔使

shǐ

台使

tái shǐ

临使

lín shǐ

藉使

jiè shǐ

材使

cái shǐ

且使

qiě shǐ

强使

qiǎng shǐ

激使

jī shǐ

逼使

bī shǐ

致使

zhì shǐ

部使

bù shǐ

假使

jiǎ shǐ

蠲使

juān shǐ

促使

cù shǐ

闲使

xián shǐ

人使

rén shǐ

边使

biān shǐ

僮使

tóng shǐ

单使

dān shǐ

介使

jiè shǐ

遣使

qiǎn shǐ

八使

bā shǐ

浸使

jìn shǐ

北使

běi shǐ

行使

xíng shǐ

若使

ruò shǐ

趋使

qū shǐ

粗使

cū shǐ

大使

dà shǐ

巡使

xún shǐ

借使

jiè shǐ

觥使

gōng shǐ

马使

mǎ shǐ

奉使

fèng shǐ

馆使

guǎn shǐ

朝使

cháo shǐ

领使

lǐng shǐ

第使

dì shǐ

陵使

líng shǐ

唆使

suō shǐ

院使

yuàn shǐ

讲使

jiǎng shǐ

禄使

lù shǐ

诏使

zhào shǐ

诚使

chéng shǐ

出使

chū shǐ

天使

tiān shǐ

婢使

bì shǐ

副使

fù shǐ

上一组词:灵棺
下一组词:宣示

更多宣的组词

宣使的意思


词语解释:

1.宣抚使的省称。唐玄宗时始置。派朝臣巡视灾害地区,亦称宣慰安抚使。 2.宫中专司宣召的内监。

引证解释:

⒈ 宣抚使的省称。 唐玄宗时始置。派朝臣巡视灾害地区,亦称宣慰安抚使。

引唐韩愈《送陆歙州诗序》:“当今赋出於天下, 江南居十九,宣使之所察, 歙为富州。”
唐元稹《唐赠太子少保崔公墓志铭》:“是岁,前逋负尽入焉,宣使骇异之。”

⒉ 宫中专司宣召的内监。

引前蜀花蕊夫人《宫词》之五十:“圣人正在宫中饮,宣使池头旋折花。”
明刘基《有感》诗:“紫薇门下逢宣使,新向湖州召画工。”

网络解释:

宣使

宣使是指宣抚使的省称,出处唐 韩愈 《送陆歙州诗序》。
更多使的组词

宣使详细解释


读音:xuān

宣xuān(1)(动)公开说出来;传播、散布出去:~德|~读|~传。(2)(动)疏导:~泄。(3)(动)宣召。(4)(名)指安徽宣城。(5)(名)指宣纸。(6)姓。

使读音:shǐ[ shǐ ]

1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。

2. 派,差谴:使唤。使命。使女。

3. 让,令,叫:迫使。

4. 假若:假使。即使。

5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025