bī shǐ
qiě shǐ
guǎn shǐ
chén shǐ
jī shǐ
yuàn shǐ
pái shǐ
běi shǐ
shén shǐ
qiǎng shǐ
guó shǐ
fán shǐ
zhī shi
cháo shǐ
qīng shǐ
dòng shǐ
yān shǐ
chì shǐ
yán shǐ
dì shǐ
xué shǐ
jūn shǐ
hán shǐ
tǎng shǐ
zhào shǐ
nú shǐ
tái shǐ
shè shǐ
jiù shǐ
dān shǐ
rèn shǐ
cái shǐ
yuè shǐ
zú shǐ
gěi shǐ
yáo shǐ
zhōng shǐ
cù shǐ
huá shǐ
jié shǐ
zhǔ shǐ
guān shǐ
zhì shǐ
pìn shǐ
chóng shǐ
jiē shǐ
xiǎo shǐ
xián shǐ
cū shǐ
chéng shǐ
xíng shǐ
shǐ
cháng shǐ
dāng shǐ
ruò shǐ
shōu shǐ
lù shǐ
suī shǐ
lǔ shǐ
zhēng shǐ
zuǒ shǐ
gōng shǐ
diàn shǐ
jiǎ shǐ
lái shǐ
qì shǐ
jìn shǐ
bù shǐ
bù shǐ
fù shǐ
rú shǐ
jiè shǐ
chēng shǐ
cái shǐ
bèi shǐ
fèng shǐ
chí shǐ
gòng shǐ
xiāng shǐ
tǎng shǐ
xuān shǐ
yì shǐ
gōng shǐ
fán shǐ
liú shǐ
zhì shǐ
fàn shǐ
bǐ shǐ
xìn shǐ
xiàng shǐ
xiàng shǐ
jiāo shǐ
jí shǐ
yì shǐ
niè shǐ
hǎo shǐ
cū shǐ
shū shǐ
mǎ shǐ
wǔ shǐ
pú shǐ
cuó shǐ
zhǐ shǐ
qū shǐ
quán shǐ
gōu shǐ
bì shǐ
nǚ shǐ
mìng shǐ
chū shǐ
de shǐ
jiè shǐ
qū shǐ
dié shǐ
pì shǐ
chāi shǐ
xún shǐ
jiè shǐ
guàn shǐ
pò shǐ
yì shǐ
jī shǐ
wú shǐ
lǐng shǐ
zǐ shǐ
biān shǐ
juān shǐ
qiǎn shǐ
lín shǐ
cè shǐ
suì shǐ
jiàng shǐ
yùn shǐ
qián shǐ
dà shǐ
rén shǐ
chì shǐ
líng shǐ
tiān shǐ
cái shǐ
zhī shǐ
fān shǐ
lián shǐ
tóng shǐ
jiǎng shǐ
xīng shǐ
bā shǐ
èr shǐ
zuǒ shǐ
guǐ shǐ
bào shǐ
cóng shǐ
zhì shǐ
sǒu shǐ
suō shǐ
fù shǐ
zòng shǐ
yáo shǐ
guǐ shǐ
huáng shǐ
nèi shǐ
niǎo shǐ
nüè shǐ
⒈ 假使。
引汉贾谊《过秦论下》:“藉使子婴有庸主之材,仅得中佐, 山东虽乱, 秦之地可全而有,宗庙之祀未当絶也。”
宋马永卿《嬾真子·杜牧之诗寓意》:“藉使意不出此,以景趣为意,亦自不凡,况感寓之深乎?”
明宋濂《林府君墓铭》:“朝廷何负尔辈,乃敢弄兵反,藉使州县赋敛急,或不能堪,当诉之方岳大臣足矣。”
1. 垫在下面的东西。
2. 衬垫:枕藉。
3. 同“借”。
4. 抚慰:慰藉。
5. 含蓄:蕴藉。
6. 假设,假使:“公等遇雨,皆已失期,失期当斩。藉第令毋斩,而戍死者固十六七”。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。