qiǎn shǐ
huá shǐ
suì shǐ
yáo shǐ
ruò shǐ
yán shǐ
guàn shǐ
cū shǐ
zhào shǐ
xiàng shǐ
nèi shǐ
dié shǐ
xíng shǐ
xuān shǐ
xiāng shǐ
nú shǐ
chéng shǐ
tái shǐ
juān shǐ
qiě shǐ
zòng shǐ
rèn shǐ
yì shǐ
nǚ shǐ
pái shǐ
guǐ shǐ
fù shǐ
chēng shǐ
yān shǐ
zhōng shǐ
niǎo shǐ
tóng shǐ
liú shǐ
shè shǐ
gòng shǐ
chí shǐ
fán shǐ
rén shǐ
xué shǐ
jiù shǐ
zú shǐ
chì shǐ
huáng shǐ
nüè shǐ
jiè shǐ
shū shǐ
běi shǐ
fù shǐ
zhì shǐ
chén shǐ
tǎng shǐ
zhì shǐ
mǎ shǐ
zhī shǐ
wǔ shǐ
zǐ shǐ
qū shǐ
chū shǐ
cái shǐ
fán shǐ
qì shǐ
xiàng shǐ
cái shǐ
jūn shǐ
zuǒ shǐ
xiǎo shǐ
niè shǐ
bù shǐ
lián shǐ
guān shǐ
suō shǐ
zhēng shǐ
gěi shǐ
dà shǐ
jī shǐ
dān shǐ
zhī shi
jiāo shǐ
tǎng shǐ
lù shǐ
cè shǐ
yùn shǐ
xīng shǐ
suī shǐ
dì shǐ
cháng shǐ
dòng shǐ
qián shǐ
mìng shǐ
rú shǐ
lín shǐ
pìn shǐ
cái shǐ
cù shǐ
lǐng shǐ
xián shǐ
chì shǐ
qū shǐ
de shǐ
biān shǐ
fān shǐ
cóng shǐ
quán shǐ
cháo shǐ
èr shǐ
hán shǐ
jiǎ shǐ
fàn shǐ
líng shǐ
jí shǐ
chóng shǐ
yáo shǐ
jìn shǐ
pò shǐ
fèng shǐ
guǎn shǐ
pú shǐ
gōng shǐ
lǔ shǐ
bā shǐ
guǐ shǐ
dāng shǐ
jiē shǐ
bèi shǐ
jiè shǐ
zhǐ shǐ
jiàng shǐ
jié shǐ
yì shǐ
qiǎng shǐ
yì shǐ
cū shǐ
hǎo shǐ
yuàn shǐ
qīng shǐ
diàn shǐ
zuǒ shǐ
gōu shǐ
bù shǐ
xìn shǐ
wú shǐ
shǐ
yuè shǐ
jī shǐ
bǐ shǐ
cuó shǐ
shén shǐ
xún shǐ
chāi shǐ
bào shǐ
bì shǐ
tiān shǐ
jiǎng shǐ
lái shǐ
shōu shǐ
guó shǐ
pì shǐ
jiè shǐ
bī shǐ
gōng shǐ
zhǔ shǐ
zhì shǐ
sǒu shǐ
⒈ 谓当作奴隶役使之。
引《战国策·赵策三》:“彼秦者,弃礼义而上首功之国也,权使其士,虏使其民。”
鲍彪注:“视民如所虏获。”
《史记·鲁仲连邹阳列传》:“虏使其民。”
司马贞索隐:“言( 秦人)以奴虏使其人,言无恩以恤下。”
⒉ 封建王朝对少数民族或敌寇所遣使者的蔑称。
引宋胡铨《上高宗封事》:“今者无故诱致虏使,以諂諭江南为名,是欲臣妾我也。”
宋岳珂《桯史·三忠堂记》:“惟一编脩官胡銓毅然上书,乞斩相参、虏使,三纲五常赖以不坠。”
虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。