rèn xìn
rèn yì
rèn shēn
rèn liáng
rèn yù
rèn qī
rèn kān
rèn shá
rèn píng
rèn shàng
rèn yòng
rèn qì
rèn guān
rèn chū
rèn shòu
rèn chéng
rèn sì
rèn fù
rèn wěi
rèn shuài
rèn bǎo
rèn mù
rèn biàn
rèn xìng
rèn shēn
rèn fàng
rèn yuàn
rèn mìng
rèn gōng
rèn xián
rèn jiào
rèn zhòng
rèn shì
rèn jì
rèn kè
rèn mài
rèn néng
rèn tiān
rèn láo
rèn suǒ
rèn dào
rèn shí
rèn zé
rèn chē
rèn shù
rèn lìng
rèn shì
rèn guò
rèn me
rèn dàn
rèn sàn
rèn zhí
rèn nèi
rèn jiù
rèn qián
rèn yǎng
rèn shì
rèn tīng
rèn xiá
rèn rén
rèn tǔ
rèn yì
rèn wu
rèn zǐ
rèn shǐ
rèn fù
rèn wù
rèn mǎn
rèn kè
rèn lí
rèn suàn
rèn qíng
fù shǐ
jiē shǐ
rú shǐ
diàn shǐ
chū shǐ
quán shǐ
cái shǐ
tǎng shǐ
nèi shǐ
dà shǐ
cù shǐ
lái shǐ
shén shǐ
fù shǐ
suī shǐ
jī shǐ
cháng shǐ
biān shǐ
pì shǐ
zuǒ shǐ
xiàng shǐ
shū shǐ
jī shǐ
chí shǐ
zhī shi
yán shǐ
bèi shǐ
jiǎ shǐ
zhōng shǐ
bā shǐ
nú shǐ
dòng shǐ
qīng shǐ
bì shǐ
cuó shǐ
zǐ shǐ
xīng shǐ
zuǒ shǐ
jiāo shǐ
shè shǐ
xiàng shǐ
qián shǐ
chì shǐ
de shǐ
juān shǐ
èr shǐ
guó shǐ
pái shǐ
qiě shǐ
lǔ shǐ
jìn shǐ
zhì shǐ
mǎ shǐ
yì shǐ
guǐ shǐ
bù shǐ
yì shǐ
yuàn shǐ
jié shǐ
jiàng shǐ
chēng shǐ
lín shǐ
yùn shǐ
guǎn shǐ
chéng shǐ
xuān shǐ
nǚ shǐ
tiān shǐ
xíng shǐ
niǎo shǐ
yān shǐ
qiǎn shǐ
hǎo shǐ
guàn shǐ
zhào shǐ
jiù shǐ
wǔ shǐ
pò shǐ
yáo shǐ
xún shǐ
mìng shǐ
rén shǐ
gōng shǐ
jiǎng shǐ
cū shǐ
tóng shǐ
zhǔ shǐ
wú shǐ
lián shǐ
cóng shǐ
gòng shǐ
jūn shǐ
xián shǐ
ruò shǐ
suì shǐ
qì shǐ
bī shǐ
rèn shǐ
zhì shǐ
huá shǐ
yì shǐ
cái shǐ
niè shǐ
lù shǐ
fān shǐ
gōu shǐ
yuè shǐ
zhī shǐ
cháo shǐ
jiè shǐ
gěi shǐ
bù shǐ
sǒu shǐ
zòng shǐ
běi shǐ
cái shǐ
pú shǐ
xiǎo shǐ
xìn shǐ
yáo shǐ
pìn shǐ
zú shǐ
chóng shǐ
suō shǐ
cè shǐ
bào shǐ
hán shǐ
tái shǐ
zhǐ shǐ
jiè shǐ
fán shǐ
chì shǐ
tǎng shǐ
fèng shǐ
shōu shǐ
liú shǐ
zhēng shǐ
fán shǐ
dāng shǐ
lǐng shǐ
zhì shǐ
xué shǐ
fàn shǐ
dì shǐ
huáng shǐ
guǐ shǐ
chén shǐ
xiāng shǐ
cū shǐ
shǐ
guān shǐ
chāi shǐ
bǐ shǐ
qū shǐ
gōng shǐ
nüè shǐ
qiǎng shǐ
jí shǐ
jiè shǐ
qū shǐ
líng shǐ
dié shǐ
dān shǐ
差遣,委用。
指差事,使命。
⒈ 差遣,委用。
引《左传·昭公六年》:“犹求圣哲之上,明察之官,忠信之长,慈惠之师,民於是乎可任使也,而不生过乱。”
三国魏刘劭《人物志·自序》:“圣人兴德,孰不劳聪明於求人,获安逸於任使者哉?”
宋司马光《进修心治国之要札子状》:“汉高祖知人善任使,苟为不才,虽见喜也弃之;苟才矣,虽负贩酒徒、亡将戍卒亦用之,此所以能奋布衣取天下也。”
清昭槤《啸亭杂录·重读书人》:“鄂刚烈公容安不諳国语,上虽督责,然厚加任使,未曾因一眚以致废弃。”
⒉ 指差事,使命。 《宋史·岳飞传》:“范宗尹言张俊自浙西来,盛称飞可用,迁通、泰镇抚使兼知泰州。
引飞辞,乞淮南东路一重难任使,收復本路州郡,乘机渐进。”
明张纶《林泉随笔》:“艷(吴暨艷 )、 彪(徐彪 )所行如此,可谓不负任使。”
任用。
1. 相信,信赖:信任。
2. 使用,给予职务:任命。任人唯贤。
3. 负担,担当:担任。任课。
4. 职务:就任。到任。任重道远。
5. 由着,听凭:任凭。任性。任意。任从。任随。听任。放任自流。听之任之。
6. 不论,无论:任何。任人皆知。
使读音:shǐ[ shǐ ]1. 用:使用。使劲。使役。使力。使钱。
2. 派,差谴:使唤。使命。使女。
3. 让,令,叫:迫使。
4. 假若:假使。即使。
5. 奉命办事的人:使者。大使。公使。使馆。