shàn xīng
shàn cháng
shàn shì
shàn zhuān
shàn chǎng
shàn měi
shàn dì
shàn cháng
shàn chǒng
shàn lì
shàn zì
shàn cháo
shàn zhì
shàn bǐng
shàn ràng
shàn qiáng
shàn yè
shàn bù
shàn fù
shàn guó
shàn ài
shàn shì
shàn yí
shàn wò
shàn guǎn
shàn gòu
shàn shī
shàn quán
shàn tuì
shàn mìng
shàn shēng
qiè quán
hǎi quán
fā quán
ná quán
fù quán
shì quán
wéi quán
jūn quán
cháo quán
chéng quán
yù quán
quán quán
shàn quán
xuán quán
gòng quán
xíng quán
hé quán
zhòng quán
bì quán
tān quán
dào quán
dà quán
jiàn quán
jūn quán
guì quán
yòng quán
zǎi quán
ràng quán
lù quán
chēng quán
tè quán
tiān quán
duó quán
shān quán
mín quán
chéng quán
xiāng quán
jù quán
lì quán
xuǎn quán
wēi quán
zhí quán
dì quán
jǐ quán
cāo quán
cuàn quán
shàn quán
huà quán
chèng quán
fǎ quán
diǎn quán
hù quán
zhōng quán
shěn quán
rén quán
zhuān quán
jué quán
zhèng quán
huáng quán
bǎn quán
wài quán
qī quán
gōng quán
sān quán
shòu quán
jūn quán
sù quán
qīng quán
shòu quán
zhài quán
qiě quán
wù quán
fù quán
zhà quán
nòng quán
qīn quán
zhēng quán
jiǔ quán
wěi quán
shén quán
bīng quán
jiān quán
chí quán
guó quán
bǐng quán
fū quán
dāng quán
mài quán
dá quán
biàn quán
wú quán
nǚ quán
chú quán
zhì quán
sǐ quán
jī quán
gōng quán
tōng quán
fēn quán
fù quán
fàng quán
xǐ quán
bǎn quán
chěng quán
zǐ quán
bà quán
fèn quán
lín quán
wēi quán
gǔ quán
jí quán
lǎn quán
shī quán
zhāo quán
cóng quán
zhuā quán
chǎn quán
zú quán
jiā quán
shí quán
shì quán
dǎng quán
jūn quán
qì quán
zhī quán
fù quán
yì quán
háo quán
jí quán
zhǔ quán
cái quán
jiá quán
qiáng quán
jiān quán
nán quán
zhuān quán
zhèng quán
héng quán
píng quán
què quán
dù quán
zhì quán
qīn quán
xiōng quán
bǐng quán
擅权shànquán
(1) 独揽权力;专权
例阉臣擅权英arrogate powers to oneself⒈ 专权,揽权。
引《荀子·仲尼》:“处重擅权,则好专事而妬贤能,抑而功而挤有罪。”
《史记·郦生陆贾列传》:“吕太后时,王诸吕,诸吕擅权,欲劫少主,危刘氏。”
唐元稹《授刘悟检校司空幽州节度使制》:“而守臣婴疾,幕吏擅权,挠政行私,亏恩剥下。”
《东周列国志》第四回:“自此王室日益卑弱,诸侯各自擅权,互相侵伐,天下纷纷多事矣。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第二章第二节:“当吐蕃入大震关时,朝廷便下诏征调援兵,诸功臣痛恨宦官程元振的擅权横行,没有人奉诏,连李光弼也不发兵来援。”
专揽政权。
擅shàn(1)(动)擅自:~离职守。(2)(动)长于;善于:不~辞令。
权读音:quán权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。